7 NGÀY - THẤT THIÊN - Trang 16

". . . . . . Không, ta. . . . . ." Ta ho khan hai tiếng, " Âu Dương, ta tới thỉnh

ngươi đi cứu một người."

[18]

Hết thảy những kẻ y thuật tốt, đều không nguyện ý cứu người. Đây là lệ

thường mà trên giang hồ đã âm thầm thừa nhận.

Nhưng Âu Dương là ngoại lệ, hắn thích cứu người. Chỉ cần người nọ

khiến hắn nhìn xong, có thể cười một cái.

Vậy nên đương nhiên, ngày thường thì Âu Dương thường không cười,

lúc nào mặt cũng như cái thớt, tuy rằng người lớn lên rất tiêu trí (xinh đẹp),
đầu mi khóe mắt nhưng chung quy vẫn mang theo điểm hàn ý, khiến cho
người khác vừa nhìn một cái, đã thấy lòng lạnh lẽo.

Bất quá ở chung lâu như vậy, hắn đại khái thấy cái dạng gì thì sẽ cười,

trong đầu ta cũng có vài phần biết được.

Tỷ như, hắn thấy ta, sẽ như thấy kẻ thù giết cha.

Thế nhưng thấy A Kha, lại giống như thấy người ta kể chuyện cười vậy.

Trộm ngoài dễ tránh, cướp nhà khó phòng.

[19]

Ta liều kéo ngạnh túm, lải nhải mãi, mới miễn cưỡng khiến hắn gật đầu,

đáp ứng đi nhìn qua một cái thử.

Cái khác không nói, ta đối với tướng mạo của tên hái hoa tặc kia chính là

có vài phần tin tưởng; tuy nói là một nam nhân, e rằng Âu Dương công tử
hắn sẽ không giống như thấy A Kha mà ngả ngả nghiêng nghiêng, nhưng
nếu có thể đổi được một nụ cười, hắn xem như được cứu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.