7 NGÀY - THẤT THIÊN - Trang 18

[21]

Thần y đúng là thần y, xuất thủ bất phàm. Âu Dương đi thì nói hắn đại

khái đến chạng vạng thì sẽ tỉnh; quả nhiên, lúc ta vừa cắn màn thầu vừa
thay cỏ tối cho Đạp Tuyết, đã nghe bên chân có một tiếng hừ nhẹ, cúi đầu
nhìn lại, vừa lúc đụng trúng ánh mắt của hắn.

". . . . . . Ngươi. . . . . ."

Hắn thấy mặt ta, hơi nhíu mi một chút, sau đó lập tức sát khí lẫm lẫm:

"Cầm thú, ngươi lại muốn làm cái gì!"

Ta ngồi xuống bên người hắn, thân thể hắn rõ ràng là hơi giật lên một

chút.

"Ngươi đối ta khi nhục như thế, Duẫn Trình ta dù có thành quỷ, cũng

tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi!"

Đại khái là huyệt đạo Âu Dương điểm còn chưa tới lúc giải khai, hắn

cũng không thể động đậy, tiếng nói rất là thê lương, nghe khiến người ta
nghe mà trong lòng phát hoảng.

Ta nhanh chóng bẻ đôi cái màn thầu, lung tung nhét luôn vào trong

miệng hắn, miễn cưỡng ngăn chặn tiếng nói của hắn.

Nhưng hắn cắn màn thầu, gắt gao nhìn ta chằm chằm, chậm rãi, trong

mắt rơi xuống một giọt lệ, ở trên khuôn mặt như bạch ngọc, thoạt nhìn
thống khổ phi thường.

Ta giật mình, đang muốn nói vài câu an ủi hắn, đã thấy đầu hắn lệch sang

bên, lại ngất đi.

"Nghẹn rồi."

Âu Dương lần thứ hai bị ta túm tới ngắn gọn sáng tỏ mà nhận xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.