Stampp Corbin ở Columbus, Ohio, đã phát hiện ra rằng rác của công ty này
là tài sản quý báu của công ty kia. Quay trở lại năm 1996, một trong những
khách hàng lớn nhất của công ty Resource One mà Corbin đang lãnh đạo
muốn mua của anh 200 máy tính mới với điều kiện anh phải mang đi những
chiếc máy cũ của họ. Cuối cùng, anh thu được món tiền lớn nhờ cung cấp
máy tính cá nhân, nhưng thậm chí anh còn thu lợi nhuận gấp ba lần như thế
qua việc tân trang và bán máy cũ. Từ vụ làm ăn này, ý tưởng cho RetroBox
đã hình thành.
Công ty của Corbin mua lại những chiếc máy tính cũ, xoá bỏ mọi dữ liệu,
bảo mật và rủi ro pháp lý của chúng. Qua việc chuyển giao máy cho người
khác, các công ty cũng tránh được những rắc rối khi phải đối mặt với Luật
tái chế khá khắt khe, đặc biệt là đồ điện tử cũ. RetroBox chỉ phải trả một
khoản phí ít ỏi để mua những máy móc này, sau đó hoặc là tân trang lại
hoặc sử dụng các linh kiện để tái chế. Công ty phát triển nhanh chóng qua
nhiều năm và doanh thu vượt mức 15 triệu đô-la. Năm 2003, công ty xếp
thứ 115 trong danh sách 500 doanh nghiệp của Inc. với tỷ lệ tăng trưởng
trong năm năm đạt 1358%.
Stampp Corbin không khởi đầu bằng một sáng chế đột phá. Anh chỉ tìm
thấy một cơ hội lớn và quyết định đầu tư. Mười lăm năm trước đây, tốc độ
tăng trưởng nhanh của doanh nghiệp nhỏ là kết quả của nhãn hiệu sản phẩm
mới. Hiện nay, nhiều khi không phải là tái chế lại bánh xe mà đơn giản là
đắp lại bề mặt lốp xe. Hãy đặt mình đứng trước khách hàng của Corbin
năm 1996. Liệu bạn có tìm ra cách giải quyết vấn đề như anh bằng cách
biến rác thành tiền không?
GIẢI PHÁP “50 TẠP CHÍ”
Stampp Corbin đã nhận thức được sự tác động của kinh tế và môi trường
đến vòng đời ngày càng rút ngắn của máy tính. Là cựu sinh viên tốt nghiệp
trường Kinh tế Harvard, Corbin từng lĩnh hội rất nhiều thông tin và tìm
hiểu ý nghĩa của chúng.