phục, khẩu phục, coi Lưu Bị như người cha của mình, không ai có
bụng ăn ở hai lòng.
c) Quan tâm đến tâm tư nguyện vọng của nhân viên.
Là người lãnh đạo cần hiểu rõ cuộc sống, hoàn cảnh và tâm tư
nguyện vọng của cấp dưới, đồng thời biểu hiện sự quan tâm rất
tận tình, chu đáo đối với họ. Một mặt yêu cầu rất nghiêm khắc
nhưng mặt khác phải tỏ ra yêu quý, kính trọng cấp dưới thì mọi
người mới có thể đoàn kết, nhất trí và hết lòng phấn đấu vì
công việc, nhằm báo đáp lại tấm lòng của lãnh đạo.
(2) Nghệ thuật thưởng phạt.
a) Thưởng phạt phân minh.
Là người nắm cương vị lãnh đạo trong một đơn vị cần phải toàn
tâm, toàn ý xây dựng đơn vị vững mạnh, trong đó có cơ chế thưởng
phạt để khuyến khích mọi người thi đua cạnh tranh một cách lành
mạnh, huy động tối đa tinh thần tích cực hăng hái của nhân viên.
Khi nhân viên lập được thành tích thì cần khen thưởng thoả đáng,
tránh thái độ ghen ghét kèn cựa khi cấp dưới tỏ ra tài giỏi hơn mình
(Tham khảo bức tranh châm biếm: Võ Đại Lang tuyển người tuyên
bố không nhận những người tài cao hơn mình). Hãy nhớ câu nói của
người xưa "Dưới trướng tướng tài không có binh lính nhu nhược",
thành tích của cấp dưới sẽ làm đẹp mặt cho cấp trên.
b) Khen ngợi và biểu dương.
Trong nghệ thuật dùng người, lãnh đạo phải đặt hết niềm tin
vào cấp dưới, ngay cả trong trường hợp cấp dưới bị vấp váp, thất
bại, vì nguyên nhân thắng bại rất nhiều bao gồm nguyên nhân
chủ quan và khách quan, trong nguyên nhân khách quan thì có thiên
thời, địa lợi, nhân hoà, nguyên nhân chủ quan là sức mạnh, kỹ thuật