9 GIẤC MỘNG XUÂN CỦA NỮ HÁI HOA TẶC - Trang 1497

Tống Mạch quay đầu nhìn, phát hiệntrên thuyền kia mặc dù ngồi đầy tay
chèo, nhưng bọn họ không có ngườinào chèo thuyền, tất cả đều ngơ ngác
mà nhìn vị lão giả tóc trắng đứng ở phía trước kia. Tống Mạch nhìn sang ,
lão giả kia như có cảm giác, quay đầu nhìn, ý tứ hàm xúc không rõ mà cười
một cái, đưa tay chỉ cờ đíchphía trước.

"Chàng biết ông ấy?" Đường Hoan không thấy rõ tướng mạo của đối
phương, thấy sắc mặt Tống Mạch khó coi, thấp giọng hỏi.

"Yên tâm, không phải là kẻ thù, ngồi vững vào." Tống Mạch giải thích đơn
giản, ngay sau đó không nói thêm nữa, toàn lực ứng phó.

Nhưng là, phía sau chiếc thuyền kia vẫn là đuổi kịp, mắt thấy sắp vượt lên
trước rồi.

Vẻ mặt Đường Hoan đại biến, trên đời này, thậm chí có người võ công
cònlợi hại hơn Tống Mạch? Nàng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của lão
giả bởi vì khoảng cách đến gần mà dần dần rõ ràng, lại liên tưởng lời nói
củaTống Mạch, bừng tỉnh đại ngộ.

Đó là lão trang chủ Ẩn Trang, lão cha của Tống Mạch hắn!

Chẳng qua là, Tống Mạch mới hai mươi lăm tuổi, sao cha hắn thoạt nhìn có
năm sáu chục rồi? Muộn như thế mới sinh nhi tử?

"Tống Mạch, chàng đánh thắng được cha chàng không?" Đường Hoan
ngược lạikhông có sự khẩn trương khi sắp gặp cha mẹ chồng, nàng là gả
cho TốngMạch, cũng không phải là lão đầu tử, ông ấy nhìn nàng không
thuận mắtcũng không sao, mà lấy tính tình của Tống Mạch, căn bản sẽ
không bị lãođầu tử thao túng. Lại nói, nếu là Tống Mạch bởi vì câu nói đầu
tiên củalão đầu tử mà do dự, nàng một đao thiến hắn!

"Không đánh một trận làm sao mà biết, chờ ta trở lại." Tống Mạch cười
nhìn nàng một cái,tung người bay về phía cờ đích, chân đạp mặt hồ uyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.