9 GIẤC MỘNG XUÂN CỦA NỮ HÁI HOA TẶC - Trang 31

Đều là tiểu hài tử mười bốn mười lăm tuổi….quên đi, vẫn nên giúp các
nàng giấu diếm việc này đi.

Hắn cởi áo ngoài che đi những phần hở ra ngoài, sau đó mới xoay người
ngồi xổm xuống, thử gọi nàng: “Tiểu sư phụ, tỉnh tỉnh…”

Đường Hoan cố gắng chịu đựng đá vụn dưới thân, vẫn bất tỉnh như cũ.
Nhưng mà gió đêm lạnh lẽo,

bỗng nhiên được che bởi áo ngoài còn vương hơi ấm của hắn, thực sự rất
thoải mái.

Gọi vẫn bất tỉnh, Tống Mạch không còn cách nào, chỉ đánh ấn vào nhân
trung của nàng.

Lúc này Đường Hoan không thể không tỉnh.

Tiểu ni cô bị hại đột nhiên thấy một người nam nhân trước mặt nên có phản
ứng thế nào?

Nàng chậm rãi mở mắt, hốt hoàng nhìn bốn phía xung quanh, sau đó mới
chậmchạp chuyển ánh nhìn sang nam nhân bên cạnh, nhất thời sợ đến mức
runrẩy: “Tránh ra! Đừng chạm vào ta!” Cả người vẫn không nhúc nhích.

Tỉnh dậy là tốt rồi.

Tống Mạch vội vàng xoay người đi, sau khi đi được mười bước mới trấn
an:“Tiểu sư phụ không nên hiểu lầm, ta là người giữ rừng, vừa đi qua
đâythấy tên cồn đồ giở trò hành hung, liền ra tay cứu giúp tiểu sư phụ…”

“Ngươi nói bậy! Người giữ rừng là lão Trương, rốt cuộc ngươi là ai?”

Đường Hoan biết cánh rừng bên kia, cũng biết lão Trương, hiện giờ nghe
thấyTống Mạch xưng thân phận của mình, nàng sao có thể để hắn nói dối?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.