9 GIẤC MỘNG XUÂN CỦA NỮ HÁI HOA TẶC - Trang 84

lònghắn.

Thì ra trên đời này vẫn còn có người để ý đến sống chết của hắn.

Hắn chỉ cứu nàng một lần giúp nàng một lần, vì sao nàng, nàng còn quan
tâmhắn đến vậy? Nàng khóc đến đáng thương như vậy, tất cả là vì sợ hắn
chết sao?

Hắn muốn nâng tay vỗ về bả vai của nàng nhưng hắn không nâng nổi.

“Người, người đừng khóc, ta không sao…” Bởi vì muốn giãy dụa đứng lên
mà miệngvết thương bị động, hắn phải hít một hơi thật sâu.

Đường Hoan kinh hoàng đứng lên, lau nước mắt: “Ừm, huynh nhất định sẽ
không cóviệc gì, huynh yên tâm, trước kia ta đã từng chăm sóc người khác
rồi,cũng biết xử lí vết thương. Huynh cứ nằm yên đi, ta giúp huynh.”
Thảchiếc khăn vào trong chậu nước, vặn hết nước rồi lại tiếp tục lau
giúphắn.

Ánh mắt của Tống Mạch vẫn chưa bao giờ rời khỏi nàng.Nàng vắt khăn,
hắn lại nhìn chằm chằm sườn mặt nàng. Nàng cẩn thận lausạch những chỗ
xước, hắn vẫn nhìn chăm chằm gương mặt nàng, sau đó nhìnchằm chằm…
nhìn chằm chằm…đột nhiên hắn phát hiện…

Ngực hắn để trần, phía dưới cũng không hề mặc quần áo!

Khuôn mặt trong phút chốc chợt nóng lên, gần như là đồng thời, cái chỗ kia
lại dựng đứng lên, vốn

đang mềm chợt cứng lên hướng thẳng về phía trước, ngay ngắn, vừa vặn
chạm vào cổ tay trắng noãn của nàng.

Trong chớp mắt đó, Tống Mạch thực sự hận mình vì sao vẫn chưa chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.