9 GIẤC MỘNG XUÂN CỦA NỮ HÁI HOA TẶC - Trang 82

Đường Hoan quỳ gối xuống bên cạnh Tống Mạch, khóc lóc gọi hắn. Đây rõ
ràng là một cơ hội khiến tim hắn hoàn toàn thành tù binh cho nàng, nàng
nhấtđịnh sẽ không bỏ qua.

Tống Mạch không có phản ứng.

Đường Hoan lau nước mắt, một tay đỡ gáy hắn, cố hết sức túm hắn lên.
Nghe nói người chết rất nặng, Tống Mạch bây giờ so với người chết cũng
khôngkhác gì mấy, để nâng được hắn lên nàng đã phải dùng hết sức lực.
Mặtnàng nghẹn đến đỏ bừng vậy mà mới chỉ tha hắn đi được vài bước, đến
khiđầu nàng đầy mồ hôi rồi mới có thể đặt Tống Mạch lên trên giường,
cánhtay thì mệt mỏi rã rời.

Hắn vẫn nhắm chặt mắt, bất tỉnh như cũ.

Đường Hoan đi ra ngoài bê vào một chậu nước, sau đó liền cởi xiêm y của
TốngMạch ra, một món cũng không tha: “Tống thí chủ, ta, huynh, huynh
đừngtrách ta mạo phạm. Ta nghe sư phụ dặn, vết thương mà không lau rửa
sạchsẽ sẽ sinh ra mủ, trên người huynh đều là máu, ta, ta sợ để yên như
thếsẽ càng hại huynh.”

Tống Mạch không rên lấy một tiếng.

Đường Hoan yên tâm đánh giá cơ thể nam nhân trước mặt.

Bờ vai rộng lớn, thắt lưng gầy, chân dài, cơ bắp rắn chắc mà tràn ngập khí
thế mạnh mẽ, vết máu trên người cũng không khiến người ta chán ghét
màngược lại càng tăng thêm hơi thở cuồng dã của hắn.

Đường Hoan lướt đến đùi hắn, còn cẩn thận kiểm tra cho tiểu Tống Mạch.
Nếu nơi này bị thương không dậy nổi vậy nàng cũng chẳng cần phí công
cứu mạng hắnnữa. May thay, miệng vết thương trên bụng hắn chỉ dài đến
xương hông,máu chảy xuống dưới nhiễm đỏ black forest của hắn, cũng
không ảnh hưởnggì tới bộ phận quan trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.