Á CHÂU HUYỀN BÍ - Trang 142

Đức Tuệ Minh cho chúng tôi biết rằng chiều hôm đó sẽ có một cuộc hội

họp giống như phiên họp hồi năm ngoái tại làng quê của Ngài. Ngài mời tất
cả chúng tôi cùng đến dự, chúng tôi sung sướng nhận lời.

Chúng tôi quá đông người để có thể cùng đi một lượt đến xem ngôi nhà

nhỏ. Bởi đó, chúng tôi chia ra để đi từng nhóm nhỏ độ năm hay sáu người.
Nhóm đầu tiên gồm có đức Tuệ Minh, Lê Mông, một hay hai vị phu nhân,
và tôi. Chúng tôi đi ngang qua nhà trọ của bà Mã Ly, bà cùng nhập bọn với
chúng tôi. Khi chúng tôi gần đến ngôi nhà nhỏ, đứa bé gái chạy ra đón, rồi
nhảy vào nằm gọn trong vòng tay của bà Mã Ly, và nói rằng em trai nó nay
đã khỏe mạnh.

Khi chúng tôi đến nhà, người mẹ các đứa bé chạy ra quỳ thụp xuống

chân bà Mã Ly và thốt vài lời tạ ân bà. Bà Mã Ly đưa tay ra đỡ người đàn
bà ấy và nói:

-Bà đừng quá khiêm cung. Tôi có thể làm cho bất cứ ai những gì tôi đã

làm cho bà Cái ân huệ thiêng liêng mà bà đã nhận được, không phải do tôi
ban ra, mà là do Trời.

Đứa bé trai ra mở cửa, và mẹ nó mời chúng tôi về nhà. Chúng tôi đi theo

sau các bà, và bà chủ nhà trọ tình nguyện làm thông ngôn. Không còn nghi
ngờ gì nữa, cái nhà vẫn còn đó, với bốn phòng đầy đủ tiện nghi. Ba phía
chung quanh nhà là những chòi tranh rất lụp xụp nghèo nàn. Chúng tôi
được biết rằng các chủ nhân của những chòi tranh này đang lo chuẩn bị dọn
đi nơi khác vì họ tin rằng ma quỷ đã dựng lên ngôi nhà mới này và sẽ làm
cho họ chết nếu họ tiếp tục sống ở chung quanh.

Chúng tôi vừa được tin của vị thống đốc. Sáng hôm ấy, ông ta gởi một

toán quân hầu và một viên đại úy đến mời chúng tôi đến dự bữa cơm trưa
tại tư dinh. Chúng tôi nhận lời, và đến giờ hẹn, một vệ sĩ đến để hộ tống
chúng tôi đến tư dinh viên thống đốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.