Á CHÂU HUYỀN BÍ - Trang 155

Tên tướng cướp bèn lên ngựa, và chúng tôi đỡ bà chủ nhà lên ngồi trên

yên ngựa phía sau tên cướp, trên một tấm yên thứ nhì đã sắp đặt sẵn. Hai
người ra khỏi làng, bày trước mắt chúng tôi một cảnh tượng khó quên nó sẽ
luôn luôn sống động trong ký ức chúng tôi đến tận muôn đời: tên cướp với
những nét mặt tỏ vẻ nghi ngờ, còn bà chủ nhà quay lại mỉm cười và thản
nhiên nói với chúng tôi rằng bà sẽ trở về vào lúc chiều tối.

Suốt những giờ còn lại trong ngày hôm đó, chúng tôi không còn hứng

thú để làm việc, và đi thẩn thơ vô định chung quanh làng cho đến lúc xế
chiều. Sau đó chúng tôi trở về nhà trọ để đợi bà chủ nhà. Về đến nơi chúng
tôi thấy trên bàn đã có bày những thức ăn ngon lành. Quý vị độc giả thử
tưởng tượng sự ngạc nhiên của chúng tôi đến bực nào khi chúng tôi thấy bà
chủ nhà ngồi nơi đầu bàn với nét mặt tươi cười hồn nhiên như mọi ngày.
Chúng tôi đứng sững sờ trong im lặng. Bà lấy dáng trang trọng và nói với
một giọng hơi chế diễu:

-Các bạn hỡi, người ta thường chào hỏi nhau khi bước chân vào nhà.

Khi đó, chúng tôi mới nghiêng mình và tìm thấy lại giọng nói để thốt ra

tiếng chào bà.

Bà nói tiếp:

-Tôi đã hoàn toàn thất bại trong mưu toan thuyết phục bọn cướp, nhưng

bọn họ đồng ý với nhau là hứa sẽ trả lời tôi trong vòng ba ngày. Bây giờ tôi
biết rằng sự trả lời của họ sẽ là khởi một cuộc tấn công, vì không gì có thể
ngăn cản bọn chúng được nữa.

Tôi nghĩ rằng mỗi người trong chúng ta chắc phải có lúc nghĩ đến sự

công bình thiêng liêng để tìm thấy đức tin vững chắc hầu có vượt qua
những lúc khó khăn nguy hiểm trong đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.