Á CHÂU HUYỀN BÍ - Trang 174

Trong khi chúng tôi đang đắm chìm trong cơn mơ tưởng mông lung, thì

vị sư trưởng đã về đến nơi cùng với một vị Lạt Ma cao niên, có phận sự coi
sóc các kho văn khố tài liệu. Vị Lạt ma thuật cho chúng tôi nghe lịch sử của
các bản văn và tài liệu cổ, và câu chuyện làm cho chúng tôi thích thú say
mê, đến nỗi vị sư trưởng phải nhắc nhở chúng tôi về cuộc hội kiến với đức
Đạt Lai Lạt Ma.

Giờ yết kiến đức Đạt Lai Lạt Ma đã đến gần và chúng tôi phải mặc áo

tràng dự lễ trong dịp này. Khi chúng tôi đến nơi sảnh đường, thì thấy đức
Đạt Lai Lạt Ma vừa đi qua dãy hành lang cùng với toán ngự lâm quân theo
hộ vệ để bước vào sảnh đường do một cửa lớn. Cánh cửa hông vừa mở,
chúng tôi lại được đưa vào phòng khách trang hoàng lộng lẫy như đã nói ở
trên.

Ở giữa phòng khách, đức Đạt Lai Lạt Ma ngồi trên một sàn cao có trải

nệm thêu chỉ vàng. Ngài mặc áo rộng thêu vàng, với một khăn choàng đỏ.
Vị sư trưởng đưa chúng tôi đến trước mặt Ngài và lại đứng cùng một hàng
với chúng tôi như trước. Sau vài lời chào hỏi chúc mừng, đức Đạt Lai Lạt
Ma từ trên sàn bước xuống và đứng trước mặt chúng tôi với hai bàn tay đưa
lên. Chúng tôi bèn quỳ xuống để cho Ngài ban ân huệ.

Khi chúng tôi đứng lên, Ngài bước tới trước vị trưởng đoàn của chúng

tôi, ghim một cái xiên (broche) trên ngực y và nói những lời này do một
viên thông ngôn dịch lại:

-Cái xiên này sẽ bảo đảm cho túc hạ và cả phái đoàn, quyền tự do lưu

thông khắp nơi trong xứ tùy ý muốn. Do tờ văn bằng này, quả nhân cũng
ban cho túc hạ tư cách công dân danh dự của xứ Tây Tạng, và tước hàm
quận công vùng sa mạc Gobi.

Kế đó Ngài từ từ đi dọc theo hàng ngũ chúng tôi và ghim một cái xiên

tương tự nhưng nhỏ hơn trên ngực của mỗi người và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.