Á CHÂU HUYỀN BÍ - Trang 191

Chúng tôi đi từ động này đến động khác và nói chuyện với nhiều tu sĩ và

đạo sĩ Yogi. Chúng tôi lấy làm ngạc nhiên mà thấy nhiều vị trong số đó
sống tại đây mùa đông cũng như mùa hè. Chúng tôi hỏi họ có bị lạnh vì
tuyết xuống nhiều vào mùa đông hay không. Họ đáp rằng tuyết không rơi
xuống vùng chung quanh chỗ họ ở, và vùng này không hề có sương mù hay
bão tố.

Thời gian qua mau như thoi đưa, và bây giờ chúng tôi đã sắp đến ngày

lên đường.

VII

Sáng ngày chúng tôi lên đường, tất cả đoàn người đều thức dậy vào lúc

ba giờ sáng do bởi tiếng hát vang của người “Đệ tử cười”. Chúng tôi nghĩ
là chắc có xảy ra chuyện gì khác thường, vì y mời tất cả chúng tôi hội họp
lại trong một lúc. Trong khi chúng tôi bước ra ngoài, ánh sáng từ đền Pora
tat Sanga toát ra với một ánh hào quang rực rỡ đến nỗi tất cả vùng chung
quanh đều chiếu sáng. Người đệ tử đứng ở một góc đền và yêu cầu chúng
tôi chiêm ngưỡng cảnh tượng ấy trong im lặng. Chúng tôi thấy hằng trăm
bóng người đứng yên, hai tay đưa lên. Cơn im lặng bị gián đoạn bởi những
lời kêu gọi:

-Xin chào tất cả các bạn, Chân Sư Pouridji sắp sửa ngâm thánh ca.

Hằng nghìn giọng cất lên phụ họa với giọng ngâm của Ngài, và tiếng

vang dội lại gây cho người nghe cái cảm giác là còn có hằng nghìn giọng
hát khác nữa. Mỗi chữ vang lên rõ ràng trong cơn im lặng của buổi bình
minh. Chân Sư nói:

-Có thể nào có một vị Thượng Đế cho người Ấn Độ, một Thượng Đế cho

người Trung Hoa, một Thượng Đế cho người Do Thái, và một Thượng Đế
cho người Gia Tô chăng? Chỉ có một Nguyên Lý duy nhất, đại đồng và
thiêng liêng cai quản tất cả muôn loại vạn vật. Cái ánh sáng trung ương của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.