thiểu số của Megion nhanh chóng nhận ra rằng đó không phải là
con bò sữa như nhiều người tưởng. Trên thực tế, trong nửa đầu
năm 2003, công ty này đã thua lỗ lớn trong khi công ty mẹ Slavneft
lại làm ăn phát đạt, chi trả cổ tức đến 740 triệu đô-la Mỹ chỉ riêng
trong năm 2003. Các cổ đông của Vostok nhận định rằng sự khác
biệt đó là do Megion bán 86 triệu thùng dầu cho các công ty thương
mại có liên quan đến Sibneft và/hoặc TNK với giá 7,67 đô-la
Mỹ/thùng, rồi các công ty này đem bán lại với giá 15,09 đô-la
Mỹ/thùng. Vostok phản ứng với thông tin này bằng cách nộp đơn
kiện Slavneft và các công ty liên quan ở Moscow, Siberia, Antwerp và
Quần đảo Virgin thuộc Anh vì các thiệt hại lên đến 950 triệu đô-la.
Eugene Tenenbaum đáp trả bằng cách gọi hành động pháp lý của
Vostok là “thư xanh”, lập luận rằng đó chỉ là một nỗ lực của Vostok
nhằm kéo giá bán đến mức mà Megion có thể mua hết cổ phiếu
của các cổ đông nhỏ.
Về phần mình, đại diện của Slavneft phát biểu với tờ The Times:
“Megion không phải là một công ty độc lập mà là một chi nhánh của
Slavneft và tất cả các hoạt động của Megion đã được thực hiện theo
thông lệ giữa các chi nhánh khác nhau của một tập đoàn riêng và tuân
thủ đúng pháp luật.”
Trong khi đó, Stepashin không định giảm áp lực. Ông cáo buộc
Abramovich là “không yêu nước” khi mua Câu lạc bộ Bóng đá
Chelsea. Tháng 4 năm 2004, ông thông báo rằng văn phòng của ông
đã bắt đầu một cuộc kiểm toán chính thức các khoản tài chính của
chính quyền tỉnh Chukotka. Ông giải thích rằng cuộc điều tra này
nằm trong lộ trình kiểm tra việc sử dụng quỹ của các bang, tuy nhiên
hầu hết mọi người đều hiểu rằng đó là phản ứng trước việc
Abramovich công khai mua Chelsea và là một nỗ lực để chứng tỏ
rằng Abramovich là người chi tiêu hào phóng ngoài nước nhưng lại
phớt lờ người nghèo ở quê nhà.