ÁC BÁ - Trang 44

Trần Nhược chắc chắn là thường đến nơi ở của Tiêu Lôi, bởi vì tất cả mọi
người dường như rất quen thuộc với cô ta. Mỗi người đều cười chào hỏi với
cô ta.

- Trần tiểu thư đã lâu không tới rồi.

- Trần tiểu thư đã đến rồi, tối nay không đi chứ.

- Trần tiểu thư, quần áo lần trước để lại tôi đã giặt sạch rồi.

Người hầu trong nhà Tiêu Lôi thật là hiếu khách.

Cường Tử tìm ghế sô pha ngồi xuống, đánh giá chung quanh một chút rồi
hỏi:

- Lôi Tử thúc ở đây à?

Trần Nhược từ trong mắt hắn thấy được sự hâm mộ pha lẫn với đố kỵ. Trần
Nhược vững tincho rằng ánh mắt kia có hai loại ý nghĩa đó, ánh mắt này
nàng thấy nhiều rồi, cho dù một cái bình hoa hơn người khác hay cái đồng
hồ hơn người khác thì ánh mắt của Cường Tử đều định sẵn như vậy không
tự chủ được. ( đồ nhà hắn sao đều hơn người chứ? Còn thùng rác thì sao?)

- Đúng vậy, nơi này là nhà của Tiêu tổng, nếu không có gì ngoài ý muốn
xảy ra thì sau này anh cũng ở chỗ này.

Cường Tử gật đầu nhẹ một cái nói rất đau lòng:

- Lôi Tử thúc thật đáng thương.

- Đáng….đáng thương? Tại sao ?

- Cái nhà lớn thế này, chỉ một mình ông ta ở chẳng nhẽ không đáng
thương? Đến cả người để nói chuyện cũng không có kìa. Chẳng những thế
khi mình ngủ cũng sẽ cảm thấy sợ hãi, vẫn là ở khách sạn lớn Cật Hát Đổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.