ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 100

nên hấp dẫn đến thế? Ngay lúc này đây, chúng tôi đang có mặt tại sân
hockey nơi tôi đã trải qua nhiều giờ vui vẻ và trầm tư suy nghĩ, chẳng phải
đây lại là bằng chứng cho thấy người nghệ sĩ này - thứ lỗi cho tôi, tất nhiên
ý tôi muốn nói là “tên sát nhân” - đang đi theo một hướng song song với
hướng đi của tôi sao? Cứ thử nhìn tác phẩm đáng yêu hắn đã thực hiện ở
đây xem.

Và cái đầu - đó là chìa khóa. Tất nhiên, nó là một mảnh ghép quá quan

trọng trong những gì hắn đang làm để có thể đơn giản bị bỏ lại phía sau. Có
phải hắn ném nó để làm tôi phát hoảng, để đẩy tôi vào những cơn kịch phát
của sự kinh hoàng, ghê rợn và khiếp hãi? Hay bằng cách nào đó, hắn biết
tôi có cùng cách cảm nhận như hắn? Có thể nào cả hắn cũng cảm nhận thấy
mối liên hệ giữa chúng tôi và hắn chỉ muốn tỏ vẻ ma mãnh? Có phải hắn
đang đùa bỡn với tôi không? Hắn phải có lý do quan trọng nào đó để dành
lại cho tôi một món quà như thế. Tôi đang cảm nhận thấy những cảm xúc
mạnh mẽ, quay cuồng - làm sao hắn có thể không cảm thấy gì?

LaGuerta tới bên cạnh tôi. “Anh vội vã quá”, cô ta nói, giọng thoáng

chút phàn nàn. “Chẳng lẽ anh sợ cô ta chuồn mất sao?”, cô ta hất hàm về
phía những mảnh thi thể nằm chất đống.

Tôi biết ở đâu đó bên trong mình có một câu trả lời thông minh, một thứ

sẽ khiến cô ta mỉm cười, quyến rũ cô ta thêm chút nữa, làm dịu đi sự phản
cảm về cuộc chạy trốn hậu đậu của tôi để tránh khỏi tầm tay cô ta. Nhưng
trong lúc đứng đây bên hàng rào, nhìn xuống thi thể nằm trên mặt băng,
trong tấm lưới khung thành - trước sự hiện diện vĩ đại, người ta có thể nói
vậy - không có ý tưởng hay ho nào xuất hiện. Tôi kìm được không gào lên
quát cô ta hãy câm miệng lại, nhưng quả thực đã gần như đã làm thế.

“Tôi cần xem tận mắt”, tôi thành thật nói, rồi sau đó đủ trấn tĩnh để nói

thêm, “Đó là khung thành của đội chủ nhà”.

Cô ta đập lên cánh tay tôi, đùa cợt. “Anh thật kinh khủng”, cô ta nói.

Thật may, thượng sĩ Doakes tới tìm chúng tôi, vậy là cô nàng thám tử
không còn thời gian cho một tràng cười khúc khích õng ẹo, một điều quả
thực vượt quá sức chịu đựng của tôi. Như mọi khi, Doakes có vẻ quan tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.