ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 139

danh hoàn toàn. Có vẻ hơi ngớ ngẩn, nhưng tôi đã quen đi săn với một cái
mặt nạ. Và bên cạnh thôi thúc đòi hỏi thực hiện mọi thứ một cách đúng đắn
trong đầu, như thế đơn giản giúp bớt đi một thứ cần bận tâm đến. Nó giúp
tôi thư giãn hơn chút ít, thế nên đây là một ý tưởng hay. Tôi lấy găng tay từ
trong túi ra và xỏ vào. Giờ tôi đã sẵn sàng.

Tôi tìm thấy Jaworski trên tầng ba. Một cuộn dây điện khoanh tròn dưới

chân hắn. Tôi đứng trong bóng tối cầu thang, quan sát hắn lôi dây điện ra.
Tôi lại rút lui vào dưới cầu thang và mở túi ra. Dùng cuộn băng dính, tôi
treo những bức ảnh mang theo lên. Những bức ảnh bé nhỏ ngọt ngào của
các cô bé mất tích, trong một loạt tư thế đáng yêu và lộ liễu khác nhau. Tôi
dán chúng lên tường bê tông ở chỗ Jaworski có thể thấy khi hắn đi qua cửa
xuống cầu thang.

Tôi quay lại nhìn Jaworski. Hắn lại rút thêm chừng hai mươi yard

[31]

dây

nữa. Đoạn dây kẹt vào thứ gì đó và không thể lôi thêm được. Jaworski giật
mạnh hai lần, sau đó lấy một cái kìm nặng trịch từ trong túi đeo sau lưng ra
và cắt dây. Hắn cầm cuộn dây dưới chân lên và cuộn chặt lên cánh tay. Sau
đó, hắn bước ra phía cầu thang - ra phía tôi.
* 1 yard = 0,91 m.

Tôi lùi vào trong cầu thang và chờ đợi.
Jaworski không cố tỏ ra im lặng. Hắn không hề trông đợi bị bất cứ ai làm

gián đoạn và chắc chắn hắn càng không hề trông đợi gặp tôi. Tôi nghe thấy
tiếng bước chân của hắn, tiếng lạo xạo khe khẽ của cuộn dây bị lôi đi sau
lưng. Gần hơn...

Hắn đi qua cửa, bước qua một bước mà không hề thấy tôi. Thế rồi hắn

nhìn thấy các bức ảnh.

“Ái chà”, hắn thốt lên, như thể vừa bị đấm mạnh vào bụng. Hắn trợn tròn

mắt, há hốc miệng, không thể cử động, rồi tôi đã ở sau lưng hắn, kề dao
vào cổ họng hắn.

“Đừng động đậy, không một tiếng động nào hết”, chúng tôi nói.
“Này, xem nào...”, hắn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.