ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 142

Tôi loạng choạng, vấp vào cái bàn tự tạo của mình và trở lại là chính tôi.
Nhưng mặt trăng... hay đó là mặt nước?

Thật gần... tôi đang ở thật gần thứ gì đó, tới mức hầu như có thể ngửi

được nó - nhưng là thứ gì? Một cơn rùng mình lan khắp người tôi - cảm
giác này cũng thật đúng, đến mức nó làm bùng lên một loạt cơn rùng mình
nữa cho tới khi hai hàm răng tôi va vào nhau lập cập. Nhưng tại sao? Thế
có nghĩa là gì? Có thứ gì đó ở kia, thứ gì đó quan trọng, một thứ gì đó tinh
khiết và rõ ràng đến tột độ đang bao phủ lên mặt trăng, trùm lên mặt nước,
ngay gần mũi con dao lạng thịt và tôi không thể bắt kịp nó.

Tôi quay lại nhìn gã lao công. Hắn làm tôi thật tức giận bởi cái cách hắn

nằm đó, trên người đầy những vết cắt và vết máu không cần thiết. Nhưng
thật khó lòng tức giận mãi khi mặt trăng Florida lộng lẫy chiếu rọi vào tôi,
những cơn gió nhiệt đới hây hẩy thổi, những âm thanh kỳ diệu ban đêm của
băng dính bị xé và những nhịp thở kinh hãi. Tôi gần như phải bật cười. Một
số người lựa chọn cái chết vì những điều rất lạ thường, nhưng con rận nhãi
nhép đáng ghê tởm này lại chết vì dây đồng. Và vẻ mặt hắn: thật đau đớn,
bối rối và tuyệt vọng. Đáng ra đã có thể thật buồn cười nếu tôi không cảm
thấy thất vọng đến thế.

Hắn thực sự không đáng để tôi phải cố gắng nhiều hơn, nói cho cùng,

chẳng phải lỗi của hắn nếu tôi không có được phong độ thông thường.
Thậm chí hắn còn chẳng đủ xấu xa để được nằm trên đầu danh sách CẦN
XỬ LÝ của tôi. Hắn chỉ là một gã khốn nhãi nhép ghê tởm đã giết trẻ con
vì tiền và dục vọng, chỉ là bốn hay năm đứa, theo những gì tôi biết. Tôi gần
như thấy thương hại cho hắn. Quả thực hắn vẫn chưa sẵn sàng để gia nhập
sân chơi đỉnh cao.

A, được rồi. Trở lại công việc thôi. Tôi quay lại bên Jaworski. Bây giờ

hắn không còn giãy giụa nhiều nữa, nhưng hắn vẫn còn quá nhiều sinh lực
cho những phương pháp thông thường của tôi. Tất nhiên, tối nay tôi không
có những món đồ chơi đẳng cấp nhà nghề của mình và cuộc hành trình hẳn
đã có phần hơi gai góc với Jaworski. Nhưng như một người lính thực thụ,
hắn đã không hề phàn nàn. Tôi chợt cảm thấy một chút cảm tình và chậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.