ÁC NHÂN - Trang 121

Tay điều tra viên hỏi, bà Fusae trả lời: “Lúc nào nó cũng về tầm 6 giờ.”
“Có chuyện gì cháu sẽ lại liên lạc. Hôm nay đến đây thôi ạ.”
Thấy tay điều tra viên nói vậy, bà Fusae liền đứng lên rồi cúi đầu: “Anh

vất vả quá.” Dù nói ra miệng rằng sẽ liên lạc lại nhưng trông tay điều tra
viên không có vẻ gì là sẽ làm điều đó.

Sau khi tiễn tay điều tra viên ra về, anh cảnh sát tuần tra gần nhà lại ngồi

xuống bậu cửa tỏ vẻ hài hước: “Chắc là cô ngạc nhiên lắm? Ban đầu nghe
nói Yuichi là nhân chứng cháu cũng bủn rủn chân tay ấy. Nhưng đúng lúc
nhận điện thoại báo thì bà Okazaki lại đang ở đồn, vậy là cháu hỏi luôn
chuyện xe ô tô, bà ấy bảo: Chủ nhật Yuichi không lấy xe ra đâu. Nghe thế
cháu yên tâm ngay. Mà thực ra thì, cháu kể cô nghe ở đây thôi, cháu nghe
bảo họ đã biết hung thủ là ai rồi. Chỉ có điều, chà, nói chung là họ cứ phải
xác nhận lại đã.”

“Ôi trời, biết hung thủ là ai rồi sao?”
Bà Fusae ra vẻ nhẹ nhõm trông thấy, đoạn nói thêm: “Chuyện thằng

Yuichi nó thân thiết với con bé trên Hakata, cô hoàn toàn không hình dung
được.”

“Thì Yuichi cũng đến tuổi lấy vợ rồi, biết làm sao được. Nghe đâu cô gái

ấy quen biết nhiều người qua trang mạng kết bạn lắm. “

“Trang mạng kết bạn là cái gì?”
“Chà, nói đơn giản thì nó giống như là bạn qua thư từ ấy.”
“Hả, cô nào biết chuyện Yuichi viết thư từ gì với con gái nhà nào trên

Hakata đâu.”

Sực nhớ ra trong lòng bàn tay vẫn cầm hạt mơ muối, cuối cùng bà Fusae

vứt nó ra ngoài.

* * *

Tiệm pachinko có tên “Wonderland” bất thình lình xuất hiện cạnh con

đường chính. Ở ngay khúc cua gấp sang trái của tỉnh lộ chạy đọc bãi biển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.