ÁC NHÂN - Trang 32

cửa ra vào. Thành thật mà nói, trông gã đẹp trai hơn so với bức ảnh gửi đến
hôm trước.

Yoshino nhớ lại hàng tá câu từ trao đổi qua tin nhắn hay điện thoại trước

khi gặp nhau, thầm ước giá như lúc trước cô đối đáp thật thà hơn.

Yoshino hồi hộp đến đứng trước mặt gã, thấy Yoshino đột nhiên tiến lại

gần, gã cũng lẩm bẩm điều gì đó với vẻ run run.

“Sao? Anh nói gì cơ?” Yoshino hỏi, gã lại tiếp tục lẩm bẩm.
Yoshino nghĩ chắc hẳn gã đang hồi hộp lắm, cô cố tình chạm vào cánh

tay gã, mỉm cười ngước lên nhìn: “Sao? Anh nói gì?”

“Anh, anh không biết rõ các hàng ăn cho lắm.”
Gã lí nhí.
“Tưởng gì, chỗ nào chẳng được.”
Thấy Yoshino tươi cười trả lời, cuối cùng mặt gã cũng giãn ra một chút.
Tuy vậy, giọng điệu có vẻ do căng thẳng vì lần đầu gặp mặt của gã sau

đó vẫn không thay đổi. Gã lẩm bà lẩm bẩm trả lời câu hỏi của Yoshino,
nhưng nói một lần thì tuyệt nhiên không thể nghe rõ. Xem ra không phải do
gã hồi hộp mà đó là cách nói chuyện bình thường của gã.

“Cứ ở gần nhau là hắn lại bồn chồn sao ấy.”
Yoshino vừa bước xuống bậc thang dẫn lên tàu điện ngầm vừa nói như

phun nước bọt vào Sari và Mako đang đi bên cạnh.

“Nhưng trông hắn đẹp trai mà.”
Yoshino đáp lại câu nói đầy ghen tị của Mako: “Bề ngoài thì được nhưng

nói chuyện thì chẳng thú vị gì hết, mà tớ cũng có Masuo rồi còn gì.”

“Ừ phải rồi… Mà sao mấy anh chàng đẹp trai cứ sán đến Yoshino thế

nhỉ?”

Sari nãy giờ im lặng, nghe Mako bảo vậy bèn khó chịu cắt ngang: “Vừa

quen Masuo xong mà cậu đã có hứng gặp người khác nhỉ.”

Nắm chặt vào tay vịn bằng da trong tàu điện động nghẹt, Yoshino nói với

cái bóng của Sari và Mako in trên cửa kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.