ÁC NHÂN - Trang 325

“Rốt cuộc vẫn bị bắt, vậy mà em cứ ngoan cố nói… rằng cùng nhau trốn

nhé, nếu em không ngoan cố nói thế…”

Yuichi ôm chặt Mitsuyo lúc này đang khóc nghẹn.
“Không làm được gì cho anh, vậy mà còn nói hãy ở bên nhau… đứa con

gái ngốc nghếch nhường này mà vẫn còn được anh ôm dịu dàng… được
anh ôm mà không hề trách móc… Em đau khổ lắm. Được Yuichi dịu dàng
ôm, em đau khổ lắm. Em hận bản thân không làm được gì cho anh. Tại em
cả… Tại em. Lúc đó em đã bảo anh hãy đến đồn cảnh sát vậy mà… Tại em
cả. Tại em đã ngăn cản Yuichi.”

Yuichi chỉ im lặng lắng nghe lời nói nghẹn ngào của Mitsuyo. Mỗi lần

Mitsuyo khóc to lên thì tiếng còi hú cũng to theo. Dòng xe cảnh sát đang
tiến gần đến ngọn hải đăng nơi hai người ở.

Yuichi cố gỡ cánh tay của Mitsuyo lúc này đang khóc nấc. Trong một

thoáng, Mitsuyo bất ngờ, toan vùi mặt vào cánh tay Yuichi. Yuichi cự tuyệt.
Gã cự tuyệt, đoạn nhìn chăm chăm vào đôi mắt ướt của Mitsuyo.

Ánh đèn đỏ rọi vào từ cửa kính của vọng gác. Ánh đèn nhuốm đỏ gò má

đẫm nước mắt của Mitsuyo. Nhận ra ánh đèn đỏ, Mitsuyo toan ôm chặt
Yuichi. Bước chân của đám cảnh sát đang tiến lại gần.

“Tôi… không phải người đàn ông mà cô vẫn nghĩ.”
Yuichi thô bạo đẩy Mitsuyo, lúc này đang toan ôm lấy gã, xuống tấm gỗ

dán.

Mitsuyo hét thất thanh. Ánh đèn pin của đám cảnh sát giao nhau ở bên

kia cửa sổ kính. Lúc ấy, Yuichi đè lên người Mitsuyo, vòng cánh tay ra sau
gáy lạnh buốt của cô.

Mitsuyo tròn mắt, toan hét lên điều gì đó. Yuichi nhắm mắt lại. Dồn lực

lên bàn tay để sau gáy Mitsuyo. Cửa mở ra sau lưng. Hàng tá ánh đèn pin
rọi lên hai người họ.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.