ÁC NHÂN - Trang 40

Trong tưởng tượng, Sari luôn mong mỏi “Chỉ cần mình ra khỏi đây”. Cô

biết chỉ cần ra khỏi đây cô sẽ được lên phim thế vai nữ diễn viên đó. Câu
chuyện tưởng tượng này không có cốt truyện. Cũng không có nhân vật
khác. Tuy nhiên, cảm xúc của nhân vật chính, dường như là phân thân của
Sari thì Sari đang trằn trọc này hiểu rất rõ.

Sari thò tay ra khỏi chăn tắt chuông đồng hồ báo thức trước khi nó kịp

kêu. Hệt như cô đã nghe thấy tiếng chuông đồng hồ dù nó không kêu. Cô
mở di động dưới gối, xác nhận vẫn không có liên lạc từ Yoshino.

Cô ra khỏi chăn và mở rèm cửa. Từ cửa sổ tầng ba có thể nhìn sang công

viên Higashi ngập tràn nắng sớm. Đêm qua Sari gọi vào di động của
Yoshino lúc mười hai giờ kém. Nghĩ chắc Yoshino đã về phòng, tuy vậy
không thấy Yoshino bắt máy. Sari ngắt cuộc gọi bấy giờ đã chuyển sang
chế độ thu thoại, cô ra hành lang và ngó xuống phòng Yoshino ở ngay dưới
tầng hai. Đèn không sáng. Nếu sau khi chia tay Sari và Mako, Yoshino đi
gặp Masuo Keigo rồi về nhà thì giờ này vẫn còn quá sớm để đi ngủ. Sari
sau một khắc lưỡng lự bèn gọi điện cho Mako. Đầu dây này lập tức bắt
máy, Mako đang đánh răng hay sao mà giọng “A lô” rất khó nghe. “Nè,
Yoshino vẫn chưa về sao ấy nhỉ?” Sari hỏi.

“Yoshino á?”
“Cậu ấy bảo gì mà sẽ về ngay đúng không? Cơ mà tớ vừa gọi điện thì

không thấy nghe máy. “

“Hay cậu ấy đang tắm.”
“Nhưng điện trong phòng đâu có bật.”
“Thế chẳng phải cậu ấy vẫn đang ở bên cạnh Masuo sao?”
Giọng Mako rõ ràng tỏ ra khó chịu nên Sari đành miễn cưỡng đồng ý:

“Chắc là vậy.”

“Chắc cậu ấy sắp về rồi đấy. Cậu có việc gì ư?”
Nghe Mako hỏi, Sari trả lời: “Không, cũng chẳng có việc gì cả…” rồi

cúp máy. Không hẳn có việc gì nhưng tiếng bước chân đi về hướng công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.