ÁC NHÂN - Trang 38

Thành thật mà nói, dù có được bảo vậy nhưng Yuichi cũng không biết

phải yêu cầu thế nào. Cắt chỗ nào, trông nó sẽ ra sao, và cái ra sao đó sẽ thế
nào, gã chẳng biết nữa.

Rốt cuộc Yuichi vẫn đến tiệm cắt tóc đó ngay cả khi đã tốt nghiệp cấp

III. Sau khi ra trường gã làm việc cho một công ty thực phẩm chức năng
nhỏ nhưng bỏ ngay sau đó, trong thời gian lông bông ở nhà, một người bạn
học cấp III rủ gã đi làm thêm ở quán karaoke. Nhưng được nửa năm thì
quán đóng của, gã chuyển sang làm vài tháng ở cây xăng, vài tháng ở cửa
hàng tiện ích, đến lúc nhận ra thì gã đã bước sang tuổi hai mươi ba.

Công việc xây dụng gã đang làm bắt đầu từ dạo đó. Gã không phải nhân

viên chính thức mà chỉ gần như được thuê công nhật, nhưng vì giám đốc
công ty là người nhà của gã nên tiền công theo ngày được tính cao hơn bình
thường một chút.

Gã làm xây dựng thoáng chốc đã đến năm thứ tư. Công việc vất vả

nhưng gã thấy hợp với mình vì tính chất không ổn định, nắng thì làm mà
mưa thì nghỉ.

Số xe chạy qua con đường trước công viên mỗi lúc một thưa thớt. Con

đường vắng lặng như thể bóng dáng của cặp đôi trẻ vừa vào chiếc ô tô đậu
cách đó hai xe và đi mất vẫn còn lưu lại đó.

Đó cũng là lúc gã nhìn thấy bóng dáng Yoshino không có vẻ gì là vội vã

đang đi bộ trên con đường dọc công viên tối tăm. Yuichi lúc này đang cạy
ghét bẩn bám trong móng tay dưới ánh đèn bên trong xe.

Dưới cột đèn đường đặt cách nhau vài chục mét, bóng Yoshino lúc hiện

lên rõ mồn một, lúc lại mất đi, rồi lại hiện lên dưới cột đèn tiếp theo.

Yuichi khẽ ấn còi xe. Tiếng còi khiến bước chân Yoshino khựng lại trong

giây lát.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.