Liễu quản gia đã sớm chờ ở cửa, xa xa nhìn thấy người đến liền vội
vàng cho người vào bẩm báo, sau đó tự mình tiến lên đón người.
Bộc tùy theo chủ, độ coi trọng của lão gia tử đối với vị Bạch công tử
này hạ nhân đều nhìn trong mắt, không biết là thần thánh phương nào
nhưng nhất định không được khinh mạn.
Xuống xe ngựa, Trang Thư Tình đợi Lưu Thanh Quân vừa đến liền
cùng nhau đi vào Liễu gia, “Còn tưởng rẳng đại phu sẽ trực tiếp đến Liễu
gia, vừa rồi có hơi chậm trễ.”
”May mắn là không sao.” Lưu Thanh Quân chỉ coi như không thấy
một màn vừa rồi, mỗi nhà đều có chuyện khó nói, cho dù hắn có nghe được
tin tức gì, bằng vào thực lực của Trang gia cũng không thể có câu nào được
truyền ra ngoài.
”Bệnh của Tam tiểu thư lão hũ đả xem qua, trừ khí huyết hư tổn, thân
thể yếu kém cũng chẳng có bệnh trạng gì khác, lão hủ từng hỏi qua những
đại phu khác, họ cũng đều nói như vậy, cũng đều kê nhưng đơn thuốc bồi
bổ khí huyết nhưng đều không có tác dụng. Không biết, Trang đại phu có
biết được chứng bệnh?”