ÁC QUỶ TRÊN THIÊN ĐÀNG - Trang 15

tắc đặc biệt, riêng biệt, mà hắn đang nhìn chăm chú. Đoạn mở chiếc cặp khi
nào cũng kề bên tay, hắn nói hết sức trịnh trọng: “Cái may độc nhất của tôi
lúc này là cậu. Thì cậu hiện ngồi đây!” Và hắn giảng giải cho tôi thấy mình
ăn khớp ra sao và ở chỗ nào trên lá số. “Cậu và nàng tiên Anaϊs kia. Không
có hai người thì đời tôi kể như chấm dứt!”
Tôi mới nói: “Nhưng tại sao anh không chịu nhìn một cách thực tế hơn?
Nếu có Anaϊs và tôi , nếu anh cho chỉ có chúng tôi là đáng kể thì tại sao anh
không tin tưởng ở với chúng tôi? Tại sao anh không để chúng tôi giúp anh
tự giải phóng? Có cái gì mà người ta lại không thể làm cho người khác,
phải không?”
Dĩ nhiên là hắn đã sẵn có câu đáp. Cái thất bại lớn cho hắn là hắn có câu
đáp cho bất cứ cái gì. Hắn không phủ nhận sức mạnh của lòng tin. Điều hắn
muốn nói thật ra chỉ là hắn là một con người thiếu hẳn lòng tin. Cái thiều
hẳn lòng tin đó nằm sờ sờ trên lá số. Biết làm sao bây giờ? Điều mà hắn
quên không nói thêm là hắn đã lựa chọn con đường tìm hiểu và vì thế hắn
đã tự xén cụt cánh mình.
Hàng bao năm sau hắn mới chịu xét lại cái bản chất và nguồn gốc của sự
cắt xén này mà hắn gọi là thiếu lòng tin. Cũng vì thuở thiếu thời, bị cha mẹ
bỏ bê, các thầy học lại khắc nghiệt bỉ ổi, nhất có một lão hành hạ hắn, làm
nhục hắn một cách dã man. Cả một câu chuyện nhơ nhuốc, ghê tởm, nghe
qua cũng đủ hiểu tại sao hắn đã bạc nhược, sa đọa tinh thần đến thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.