ADELINE BÊN SỢI DÂY ĐÀN - Trang 114

Bỗng nhiên anh thấy tim mình đập nhanh hơn, giống như bị mê hoặc,

không kìm được, anh hôn lên đôi mắt ấy…

Một cảm giác ấm áp đến kỳ lạ.

Cô mở mắt, nhìn thấy đôi môi gợi cảm của anh gần ngay trước mắt

mình.

Á, thì ra là… mặt cô đỏ ửng. Đầu óc vẫn đang quay cuồng trong sự ngạc

nhiên, chỉ có thể ngây người nhìn bờ môi ấy…

Ánh mắt của anh cũng sáng lấp lánh. Cố kiềm chế nụ hôn dành cho cô,

đưa tay vào túi lấy một thứ: “Tặng em quà Giáng sinh”.

Cô nhìn về phía tay anh.

Một chiếc điện thoại Samsung màu đỏ nhỏ nhắn, đáng yêu, nằm gọn

trong bàn tay của anh. “Tặng em ạ?”. Cô mỉm cười nhìn anh.

“Ừ, em thích không?”. Anh dịu dàng nhìn cô. Anh rất muốn có thể nghe

thấy giọng nói của cô bất kỳ lúc nào, vì thế buổi chiều được nghỉ học anh
đã đi chọn một chiếc điện thoại để tặng cô.

“Rất thích ạ”. Cô mỉm cười ngọt ngào, nhưng ngay lập tức ánh mắt trở

nên u tối: “Nhưng… em không chuẩn bị quà Giáng sinh cho anh”.

“Không sao”. Anh cầm tay cô, nhẹ nhàng đặt chiếc điện thoại vào lòng

bàn tay, “Em mang theo chiếc điện thoại này bên mình chính là món quà
lớn nhất dành tặng cho anh. Em không biết là anh mong được thường xuyên
nghe thấy giọng nói của em như thế nào đâu”.

Mặt cô đỏ ửng, đôi mắt sáng lấp lánh. Cô nhìn anh như thế khiến… cảm

xúc của anh trào dâng mãnh liệt, không thể kiềm chế được ý nghĩ muốn hôn
cô.

“Nếu…”. Giọng nói của anh hơi khàn, đôi mắt sâu ẩn chứa chút gì đó

mơ hồ, “Thực sự em muốn tặng quà cho anh, vậy thì… tặng anh một nụ
hôn nhé!”.

Anh nói rồi cúi xuống hôn lên đôi môi hồng phấn gợi cảm của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.