ADELINE BÊN SỢI DÂY ĐÀN - Trang 174

hợp giữa động và tĩnh, xa và gần, cảnh và tình, làm nổi bật trình tự của bản
nhạc, nổi bật cao trào, biểu đạt được tình thơ ý họa khiến người nghe đắm
say. Trăng sáng, nước xanh, sương mờ, hoa thơm, liễu rủ… Một buổi tối
mùa xuân yên bình, đẹp đẽ khiến người ta ngây ngất…

Hàn Âm Ái chăm chú lắng nghe tiếng đàn của Hiểu Tranh. Bản nhạc

Xuân giang hoa nguyệt dạ

(3)

này Hiểu Tranh đã hoàn toàn biểu đạt được ý

tứ ẩn chứa trong đó. Vậy thì Hiểu Tranh đã… khuôn mặt của Hàn Âm Ái
nở nụ cười mãn nguyện.

Sau khi diễn tấu xong, Hiểu Tranh đặt hai tay lên đầu gối, lặng lẽ chờ

đợi phản ứng của cô giáo. Nếu… giáo sư Hàn vẫn không tha thứ cho cô,
vậy thì cô sẽ chơi đàn đến lúc nào cô giáo tha thứ. Hàn Âm Ái nhìn cô một
lúc rất lâu, sau đó ngồi xuống chiếc ghế đối diện với cô.

“Đây mới là tiếng đàn mà cô cần. Xem ra cuối cùng em đã tỉnh ngộ rồi”.

Hàn Âm Ái chậm rãi nói.

Hiểu Tranh xấu hổ cúi đầu.

Hàn Âm Ái nhẹ nhàng nói: “Em là một cô bé rất có năng khiếu, hơn nữa

lại rất chăm chỉ. Vì thế cô kỳ vọng rất nhiều vào em. Chỉ có điều, muốn trở
thành một nghệ sĩ đàn tranh ưu tú cần phải thản nhiên đối mặt với khó khăn
và trở ngại, chơi đàn với tâm trạng hài hòa, bình thản, như vậy mới thể hiện
được ý tứ của bản nhạc, mới có thể dùng tiếng đàn để làm lay động lòng
người… Hãy nhớ, tình đến chỗ sâu nhất, tình và đàn hợp làm một”.

Những lời nói sâu xa của cô giáo khiến Hiểu Tranh thực sự hiểu được

đạo lý ẩn sâu trong đó. Nhìn khuôn mặt hiền từ của cô giáo, Hiểu Tranh
kiên định nói: “Thưa cô, em nhất định sẽ cố gắng để làm được điều đó. Xin
cô hãy tin em”.

“Cô tin em”. Hàn Âm Ái nhìn đôi mắt lấp lánh ánh sáng, mỉm cười và

nói.

Trong hương thơm thoang thoảng của hoa hồng trắng, hai cô trò nhìn

nhau mỉm cười, hơi ấm lan tỏa trong không gian…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.