ADELINE BÊN SỢI DÂY ĐÀN - Trang 54

Cô gái nhìn Hiểu Tranh bằng ánh mắt đồng cảm, trong lòng cũng cảm

thấy buồn thay cho cô. Nhưng cô ấy cũng chỉ có thể làm đúng theo lời căn
dặn của giáo sư Hàn.

“À, món quà này cô hãy mang về đi…”.

Hiểu Tranh không còn nhớ cô gái ấy đã nói những gì nữa. Mặt cô tái

nhợt, quay người bước đi như một con robot, cảm giác bước chân nặng như
chì…

Khuôn mặt nhợt nhạt, dáng vẻ đờ đẫn, đôi mắt đẹp ẩn chứa sự bi thương

và nỗi thất vọng. Chul Kang hiểu tất cả.

“Không sao đâu, lần sau chúng ta lại tới, chẳng phải Trung Quốc có câu

chuyện Lưu Bị ba lần đếu lều cỏ của Gia Cát Lượng, mời bằng được Gia
Cát Lượng ra giúp, lần thứ ba mới gặp sao?”. Chul Kang khẽ an ủi cô.

Hiểu Tranh lắc đầu, cô buồn đến nỗi không kìm được nước mắt: “Em…

thậm chí em còn chưa gặp mặt cô ấy thì đã bị từ chối rồi”.

Hiểu Tranh chưa gặp được giáo sư Hàn đã bị từ chối rồi sao? Giáo sư

Hàn này là người vô tình đến thế sao? Chul Kang rất ngạc nhiên. Thấy Hiểu
Tranh buồn như vậy, anh cũng không biết phải nói gì.

“Em không sao, anh không cần lo cho em”. Hiểu Tranh cố nén nước

mắt, gượng cười và nói: “Chúng ta về thôi”.

Thấy Hiểu Tranh buồn nhưng vẫn cố gượng cười, Chul Kang thở dài, tự

nhủ với mình, dù thế nào đi nữa thì anh cũng sẽ không để Hiểu Tranh phải
buồn, phải đau lòng như thế. Anh nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp Hiểu
Tranh đạt được ước mơ của mình. Nhất định!

VOL 3-3

Lớp 10A2.

Trong lớp học, thầy giáo trung niên với cặp kính viền đen đang thao

thao bất tuyệt giảng bài, chốc chốc lại vẽ hình minh họa để học sinh hiểu
bài dễ dàng hơn. Đáng tiếc là học sinh ngồi phía dưới không biết cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.