ADELINE BÊN SỢI DÂY ĐÀN - Trang 88

“Có phải vì ngày lễ Giáng sinh sắp đến gần không?”. Da Woo làm ra vẻ

hiểu vấn đề, “Ha ha, ôi lễ Giáng sinh! Lễ Giáng sinh đáng yêu! Dù là đối
với nam hay nữ đều là ngày lễ vui vẻ. Trong ngày này, không biết sẽ có bao
nhiêu câu chuyện tình yêu lãng mạn…”.

Hả? Hiểu Tranh ngạc nhiên nhìn Da Woo, sao có thể vì lễ Giáng sinh

được?

Da Woo chớp mắt, giọng nói hơi khoa trương khiến cô trông giống một

mụ phù thủy: “Cậu định đón Giáng sinh thế nào? Có đối tượng lý tưởng
cùng đón Giáng sinh chưa?”.

Hiểu Tranh mỉm cười nhìn cô ấy: “Không có, làm thế nào bây giờ?”.

“Vậy thì để mình giới thiệu cho cậu nhé!”. Da Woo mỉm cười và nói:

“Ứng cử viên lý tưởng nhất không ai khác chính là anh họ của mình – Choi
Joon Ho, hot boy cool nhất, đẹp trai nhất trường. Thế nào? Có cần mình bố
trí cho không?”.

Hiểu Tranh phì cười, trợn mắt nhìn cô: “Mình không giống đám nữ sinh

si mê kia đâu”. Từ sau trận đấu bóng rổ ấy, Da Woo thường xuyên nói đùa
sẽ giới thiệu Hiểu Tranh cho Joon Ho, khiến Hiểu Tranh dở khóc dở cười.
Chỉ có điều, mỗi lần nhắc đến Choi Joon Ho, trong lòng Hiểu Tranh có một
cảm giác rất kỳ lạ.

Sáng thứ bảy, trời cao trong xanh, ánh nắng chan hòa.

Những bông hồng trắng trước cửa nhà giáo sư Hàn khẽ mỉm cười trong

gió thu.

Trong phòng đàn lịch sự, tao nhã, giáo sư Hàn Âm Ái đứng tựa người

vào cửa sổ, lặng lẽ nhìn Hiểu Tranh chuyên tâm chơi bản nhạc mà lần trước
cô đã giao.

Tiếng đàn tuyệt vời, kỹ năng vững chắc, động tác gọn gàng, dứt khoát,

quả thực khiến cô rất hài lòng. Không ngờ học trò mà mình phá lệ nhận dạy
này lại là người giỏi nhất trong số những học trò mà mình đã dạy. Cô không
kìm được mỉm cười, thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.