" Không, tôi muốn mượn phòng của Mr Shaw một chút",
McKenna nói nhanh " Và không muốn bị người khác quấy rầy!."
Nghe lệnh, người hầu không dám làm trái ý anh “ Vâng, thưa
ngài!”
Thô lỗ, McKenna mở cửa phòng và cùng Aline bước vào, căn
phòng hào nhoáng với những đồ đạc nội thất đắt tiền trông nó thật
sang trọng như một ngôi nhà mini nhỏ, được ốp lát bằng giấy dán
tường màu hồng mận mát mắt.. Họ đi đến ngồi xuống bàn ghế nơi
phòng khách, tấm màn rèm nhung đã được rũ xuống che ánh nắng
mặt trời chiếu rọi vào căn phòng. Cảm giác yên tĩnh và thoải mái
hơn nhiều khi ở bến cảng giúp Aline thấy sảng khoái.
Cắn chặt môi mình, cô ngồi trên một chiếc ghế da lớn. Sau một
lúc do dự, McKenna cũng ngôi lên chiếc ghế gần đó và nhìn cô lạnh
lùng.
Aline thấy tâm trí mình trở nên trống rỗng. Trong lúc khi đến đây,
cô đã nghĩ đến sẽ nói chuyện với anh, giải thích cho anh hiểu, xem
xét kỹ từng lời mà cô sẽ nói với anh… thế nhưng lúc này đột nhiên
cô không thể nói được gì, cảm thấy môi mình khô khốc vì lo lắng cô
làm ẩm nó bằng đầu lưỡi của mình.
McKenna bị hấp dẫn hành động của môi cô" Cô muốn nói
chuyện gì?"
Aline hít vào và thở ra từ từ, và xoa trán. “ Vâng, em muốn xin lỗi
anh…em chỉ đang bối rối khi không biết bắt đầu từ đâu thôi, em rất
mừng vì anh đã cho em có cơ hội giải thích, nhưng điều này khó
khăn nhất trong cuộc đời em đã từng làm..”. Tránh nhìn vào anh, cô
để mắt mình vào nơi lò sưởi, từ từ cô nói “ Em nghĩ là em đã làm
anh bị tổn thương sâu sắc khi đã làm anh tin rằng em coi thường
nguồn gốc của anh nhưng không phải như thế đâu anh..” Aline nắm
chặt tay mình vào thành ghế. "… nguồn gốc đó thật sự không làm