Tôi nhận ra mình đang cư xử như một giám đốc tầm thường. Quá nhiều
khách hàng yêu cầu tôi phải đích thân thực hiện công việc. Mặc dù tôi đã
tuyển dụng được nhiều giám đốc có năng lực để giúp tôi xây dựng FG, tôi
đã không ưu tiên thời gian để huấn luyện họ làm những gì tôi đang làm, hay
tự điều hành công ty mà không cần đến tôi nhúng tay trực tiếp quá nhiều.
Khi các đồng nghiệp thử can thiệp và giúp tôi làm nhẹ bớt khối lượng công
việc đang phủ kín người tôi, đa phần tôi cảm thấy thất vọng với kết quả họ
mang lại. Giải pháp của tôi là cứ tiếp tục suy nghĩ và cố gắng giải quyết các
vấn đề, thậm chí gồng gánh ngày càng nhiều hơn, và như thế lại càng khiến
tôi bỏ qua việc quản lý công ty hàng ngày và dành ngày càng ít thời gian
hơn để huấn luyện cho nhân viên. Tôi hầu như lúc nào cũng đi công tác, làm
một CEO vắng mặt. Công ty đối với tôi không chỉ là công việc đơn thuần;
nó là một sứ mệnh mà tôi tin tưởng tuyệt đối. Tôi quá tin tưởng nên không
thể nới lỏng dù đáng lý ra phải thế. Vì vậy lúc nào tôi cũng chạy đua lòng
vòng khắp cả nước như một thằng điên. Thế mà FG của tôi vẫn cứ mỗi ngày
đi xuống vì tôi không thể làm hết tất cả mọi việc được.
Đây là một cách hành xử không hợp lý mà tự trong sâu thẳm tôi hiểu rằng
rồi sẽ có lúc tôi bị trượt chân, thế nhưng tôi vẫn không tìm ra được một lối
thoát nào khác. Tôi đang theo con đường xoắn ốc đi xuống.
Mọi người vẫn thường xuyên bảo rằng nguồn năng lượng của tôi có sức lan
tỏa ghê gớm. Nhưng trên thực tế, động lực và tham vọng cũng chỉ có thể đưa
bạn đến một mức độ nào đó mà thôi. Tôi quá bận rộn dành thời gian leo lên
máy bay, gặp gỡ khách hàng mới hay khách hàng tiềm năng, diễn thuyết, vồ
ngay lấy những ý tưởng mới mà tôi bắt gặp với hy vọng chúng sẽ che khuất
hay giải quyết toàn bộ những vấn đề hiện tại của chúng tôi.
Không biết người ngoài nhìn vào thấy thế nào - những người đang trong bữa
tiệc bên hồ bơi, nói cười và nhấm nháp thức uống trong khi tôi đang lặn
ngụp trong bể nước sâu? Tôi không biết - tôi chưa bao giờ thèm hỏi đến họ.
Tôi chưa bao giờ kể về những vấn đề của mình hay la lớn kêu gọi giúp đỡ.
Những người tôi cần đều đã đứng sẵn chung quanh - nhưng tôi nào có nhìn
thấy.