AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 183

không phải ở đất liền, mà là đổ xuống biển. Việc đó khiến anh ta vô cùng băn
khoăn, vì tại sao lại phải làm một việc như vậy, trong khi có vô số dân nghèo
đang chết đói ở xung quanh? Và rồi anh ta đã phát hiện ra rằng đó là kế hoạch
của các nhà tư bản. Năm đó được mùa nên họ lo sợ giá bột mỳ bị giảm và để
duy trì giá ngũ cốc đang ngất ngưởng ở thời điểm ấy, họ đã dùng cách ấy để
làm giảm sản lượng bột mỳ. Người bốc vác đó đã nhận ra mục đích cuối cùng
của chủ nghĩa tư bản là lợi nhuận, bất chấp cả việc bỏ đói dân nghèo. Anh ta đã
hết sức phẫn nộ và rời bỏ các nhà tư bản để trở thành một nhà cách mạng tài
ba. Câu chuyện khiến tôi bồi hồi xúc động, giống như một sự giác ngộ mới mẻ
về thế giới hiện tại.

Sao lại có một chân lý giản đơn và rõ ràng đến như vậy? Tôi sung sướng

nhận ra điều ấy và lấy đó làm thước để đo mọi sự trên đời. Tất nhiên là anh tôi
không chỉ đọc những cuốn sách mỏng mang tính chất cổ vũ tinh thần con
người như thế.

Trong lúc mọi người trong nhà đang bỏ mặc anh tôi một mình, bởi sợ sẽ

động chạm đến nỗi đau mất mát, thì anh tôi đã biến thành một con người càng
ngày càng không thể hiểu được. Lúc thì anh kéo một vài người lạ mặt vào
phòng, rủ rỉ thì thầm gì đó, nếu không lại tụ tập kéo nhau đi đâu đó; có lúc anh
còn cùng với một số người khác ngồi trong phòng suốt cả ngày để sao chép
những truyền đơn phản đối gay gắt tiến sĩ Rhee Syng-man, ông thị trưởng hay
bộ trưởng bộ quốc phòng thời ấy, rồi lẻn ra ngoài dán trộm lên cột điện hay bờ
tường nhà người khác vào lúc nửa đêm. Buổi sáng đi học, có lúc tôi phát hiện
ra nét chữ của anh tôi trong số những tờ giấy tạo phản ấy và hiểu rằng tư tưởng
của anh tôi cũng chính là suy nghĩ của tôi, nhưng tôi lại chẳng thấy vui. Bởi
trong suy nghĩ của tôi, anh tôi phải làm việc trong một cơ quan trọng yếu nào
đó, chứ không phải hằng đêm viết những tờ giấy nhục mạ người khác rồi đem
bôi keo dán lén lên khắp nơi như thế, nghĩ đến đó, tôi lại cảm thấy lòng tự
trọng bị tổn thương.

Nhưng rồi chẳng bao lâu sau, anh tôi đã lâm vào cảnh bị một nhân vật khá

tầm cỡ nào đó săn lùng và phải chạy trốn liên miên. Mẹ tôi khóc đứng khóc
ngồi, cầu cứu chú út giúp đỡ. Chẳng hiểu chú út đã nhờ vả ở đâu, chỉ biết sau
đấy, chú bảo anh tôi về nhà được rồi. Kể từ lúc đó, những xung đột dai dẳng
giữa anh và mẹ bắt đầu bùng nổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.