AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 77

được gặp nhau nên có dịp chuyện trò rôm rả. Nhà của mudang trở thành nơi để
các bà, các chị xả stress và trao đổi thông tin với nhau, thậm chí có khi còn là
nơi bàn định hôn sự. Chẳng ai nói đã xem bói xong rồi và đứng lên đi về cả.

Những ngày xem bói cuối tháng Giêng lúc nào cũng có canh bánh teok. Nhà

mudang không làm việc đồng áng nên họ thường giữ phần gạo được người ta
mang tới vào những ngày đầu năm làm lương thực cần thiết cho cả năm, nên
cũng đáng để cảm ơn mọi người bằng việc đãi canh bánh teok. Vì thế, nơi đây
còn là nơi để chia sẻ. Canh bánh teok chorangi

*

ở nhà mudang ngon một cách

lạ thường. Đó chính là lý do để tôi theo chân bà nội tới đây.
22 Canh được nấu từ nước sườn bò với loại teok viên hình số tám và một vài
nguyên liệu khác như thịt bò, nấm, trứng, hành v.v...

Mẹ tôi không cấm việc tôi theo bà nội đến những nơi đó, nhưng lại tỏ thái

độ mỉa mai cả mudang lẫn việc đi xem bói. Ngay cả lúc bà nội từ nhà mudang
trở về, vận số của từng người trong nhà ra sao, bà đều kể lại nhưng hình như
mẹ tôi đều bỏ ngoài tai. Sự bất bình về việc bà nội một mực tin vào mudang và
trông chờ vào sự phù phép, trong khi bố tôi đang phải giành giật từng khắc với
bệnh tật ngày ấy vẫn chưa thể nguôi ngoai.

Và mỗi khi có ai đó lau tau rồi làm hỏng việc, mẹ vẫn thường buông câu tục

ngữ: “Mudang chỉ giỏi bắt người hiền” – nghe như có gai ở trong đó.

Nhưng tôi vẫn là tôi. Mudang đối với tôi, ngoài sự gần gũi, còn có cả sự

kính nể. Duy nhất một lần tôi được đến ngọn núi Deokmul, và đó cũng là lần
tôi bám theo bà nội. Ngoài hai bà cháu tôi, còn có rất nhiều người làng khác
cùng lũ lượt kéo nhau đi thành từng cụm nên có vẻ như mấy năm mới có một
dịp lễ cầu tế được tổ chức to như vậy. Với những lễ lớn, đương nhiên bầu
không khí tưng bừng sẽ được kéo dài trong vài ngày và trong số đó, lễ an ủi
linh hồn tướng quân Choi Yeong đoản mệnh đã để lại ấn tượng không thể xóa
nhòa trong đầu óc trẻ thơ của tôi.

Ở chính giữa sân làm lễ, người ta trải một cái chiếu, sau đó gánh đầy một

gánh nước và đổ vào cái chum được đặt ở đấy. Họ đậy một cái nắp gỗ lên cái
chum, đoạn chất một bao gạo lên trên, trên bao gạo, họ đặt hai con dao phay
sắc lẻm nằm song song với nhau. Tôi không nhớ rõ khi ấy là ban ngày hay ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.