AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 88

cho con đi học. Bởi thế, điệu bộ kinh ngạc của mẹ lúc nhìn vào sổ liên lạc của
tôi có gì đó như là một sự tự kiêu theo cách của mẹ, khi mà chẳng những
không quan tâm mà còn mặc nhiên tin rằng con của mình không cần dạy dỗ
cũng vẫn học tốt. Cùng là bị bỏ mặc theo cách ấy, song anh tôi vẫn luôn luôn
đứng đầu lớp từ lúc còn học tiểu học ở quê cho đến cả khi chuyển cấp, và đó là
niềm tự hào lớn của mẹ. Chao ôi, những lời rên rỉ của mẹ sau khi nhìn sổ liên
lạc của tôi mới đặc biệt làm sao! “Trời đất ơi. Học hành nông nỗi này thì biết
làm sao?

Ai dè sổ con nhà mình cũng toàn ngỗng bay thế này.”
Tôi hiểu vì sao mẹ tôi lại gọi con số 7 là ngỗng. Thằng con trai nhà bà giúp

việc ở nhà họ hàng phường Sajik-dong, nơi mẹ vẫn hàng ngày đến khâu vá,
cũng học tiểu học và hình như bà ấy lúc nào cũng tự hào là con mình học rất
giỏi. Một lần, mẹ được xem sổ liên lạc của nó, tất cả đều là điểm 7 nên mẹ mới
bảo rằng các chữ “thất”

*

đó xếp thành một hàng trông giống như những con

ngỗng đang bay vậy. Dù đó là tài biến hóa những tình huống căng thẳng thành
những câu chuyện khôi hài của mẹ, nhưng tôi lại cho rằng những con ngỗng
trong sổ liên lạc của đứa trẻ đó không đơn thuần là một sự cố gây cười, mà đó
là ví dụ điển hình nhất cho sự tự kiêu của mẹ khi lúc nào cũng coi con mình là
nhất và giỏi coi thường con nhà người khác. Những câu nói đầy vẻ thất vọng
ấy của mẹ mới nặng nề làm sao, đến mức làm cho tôi ngộ được cả những điều
ấy.
28 Số 7 trong chữ Hán.

Phải đến lúc mẹ tôi nói rằng mẹ không còn mặt mũi nào và chẳng còn muốn

về quê nữa, lúc ấy tôi mới giãy giụa, khóc lóc, nhưng không hề có suy nghĩ
mình đã mắc phải lỗi gì, cũng chẳng tự tin rằng sau này mình sẽ làm tốt hơn.
Anh tôi là người an ủi được lòng tự trọng bị tổn thương ấy của mẹ một cách
khéo léo. Anh bảo hai môn văn, toán đều được điểm 9 rồi, nên những môn còn
lại có kém một tý cũng không sao. Mẹ đã rất hài lòng với cách xem sổ liên lạc
của anh tôi. Không những thế, mẹ còn lập tức tán dương những đứa kém về
hát, thể dục, mỹ thuật... là những đứa học giỏi.

Hôm đó vừa là ngày anh em chúng tôi được nhận sổ liên lạc, vừa là hôm sau

sẽ về quê, nên buổi tối muộn, vợ chồng chú út đã tới nhà chúng tôi. Đến lúc ấy,
mẹ tôi vẫn còn chưa hết hưng phấn, lôi ngay sổ liên lạc của tôi ra cho chú thím

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.