AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 86

rực rỡ, rủ xuống mềm mại, khiến tôi như bị hút mất nửa hồn vào trong đó. Chỗ
các quầy bán vải là nơi người ta tụ tập nhộn nhịp nhất.
25 Phường Yeongcheon-dong, quận Seodaemun-gu, thành phố Seoul. 26 Cửa
phía tây trong số bốn cửa dẫn vào thành thời Choson, được xây dựng từ năm
1396. Hiện nay, cửa này không còn nữa.

Mẹ tôi mặc cả một vài quầy bán vải nhưng chưa ưng giá nên mẹ lại thôi.

Hình như mẹ định may cho tôi một cái áo đầm thì phải. Mỗi khi mẹ ướm thử
tấm vải lên người tôi, những người bán hàng lại khéo mồm khen sao mà hợp
thế, còn tôi thì thấy thật rộn ràng, nhưng mẹ tôi lại không phải là người mặc cả
dễ dàng như vậy.

Cuối cùng, khó khăn lắm mới cắt được một mảnh nền trắng có chấm hoa

màu xanh tím than. Mẹ tôi chỉ định mua vừa khít, đủ để may một chiếc áo
đầm, trong khi đó, ở chợ đêm, họ không để cả tấm vải, mà xé riêng ra thành
từng bộ của áo và váy. Chính vì thế, việc mặc cả mới khó khăn như vậy.

Lúc này tôi mới thật sự có cảm giác được trở về quê hương. Hồi hộp không

sao ngủ được. Buổi dã ngoại đầu tiên của năm thứ nhất, tôi cũng không có cảm
giác thế này. Lần dã ngoại ấy, chúng tôi đã đi thăm sân sau của Phủ toàn
quyền. Phủ toàn quyền là một tòa nhà choáng ngợp, đủ khiến một đứa nhà quê
như tôi phải run rẩy.

Lúc bước chân vào trong khu vườn rộng mênh mông ở phía sau tòa nhà,

chúng tôi được nghe cô giáo nhắc đi nhắc lại vô số những điều cấm kỵ tuyệt
đối không được làm ở trong đó. Rồi tất cả ra về, và tôi cùng đi ăn trưa với mẹ
tôi - lúc ấy đã đợi sẵn ở bên ngoài. Buổi dã ngoại là một chuyến tham quan
chán ngắt, chỉ có mỗi một điều là tôi được tận mắt trông thấy tòa nhà to lớn,
thay vì tường thành là những chắn song sắt cao vút bao quanh, nên có thể nhìn
thỏa thích bên trong và những cái cửa, cửa nào cũng có lính canh gác đeo
gươm đứng đó. Đây chính là nơi mà mẹ tôi muốn xin cho đứa con trai vào làm
việc.

Mẹ lấy thước đo qua loa chiều cao và bề ngang của tôi, cắt vải một cách đại

khái, rồi lại ướm thử lên người tôi rồi mới khâu lược qua. Để sang ngày mai,
đến nhà họ hàng, ở đó có máy khâu, mẹ sẽ hoàn thiện thành chiếc váy một
mảnh. Bây giờ người ta gọi là one-piece

*

, còn thời đó chúng tôi gọi là “váy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.