AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 150

bảo vì ở độ tuổi còn non nớt đó, anh ấy sợ người đàn ông ngồi trước mặt
mình hơn bất cứ điều gì khác.

“Không ai trong số họ muốn cuộc hứa hôn đó, hoặc cha đã quên rằng họ
khinh thường nhau rồi sao?”

Milton khịt mũi. “Đó là khi chúng còn là những đứa trẻ. Khi Richard
nhìn thấy cô ta bây giờ, nó sẽ thay đổi quan điểm của mình. Cô ta hóa ra
xinh đẹp hơn nhiều so với mong đợi, phải không?” Milton đột nhiên cười
phá lên. “Thời gian kéo dài này thực sự là một lợi thế, bởi vì khi nó về nhà,
cô ta sẽ rất háo hức cuối cùng cũng có chồng, cô ta sẽ chạy đến bàn thờ.
Những cô gái già là như vậy, con biết đấy”.

Charles cảm thấy ghê tởm trước sự vô tâm của Milton và sự thích thú
của ông ta trước hoàn cảnh của Julia Miller. Milton không thực sự quan tâm
đến việc ông ta làm tổn thương ai, miễn là số tiền ông ta mong đợi cuối
cùng sẽ thu được đầy kho bạc của ông ta. Richard đã gặp Julia — và vẫn sẽ
không muốn cô ấy. Tuy nhiên, thật không may, điều đó liên quan nhiều đến
bá tước hơn là với cô gái.

Charles nói một cách cứng rắn, “Em con đáng ra đã phải quay trở lại để
làm cho bất kỳ điều gì trong số đó xảy ra. Con đã từ bỏ hy vọng rằng nó sẽ
trở về nhà từ nhiều năm trước. Tại sao cha không thể?”

“Vớ vẩn,” Milton chế giễu. “Đây thực sự là lúc Richard có nhiều khả
năng trở về nhà hơn bao giờ hết, bởi vì đã đủ thời gian trôi qua để nó nghĩ
rằng cô gái đã kết hôn và không còn là vấn đề nữa.”

“Đừng trông chờ vào điều đó, thưa Cha. Cha mới chính là vấn đề. Nó sẽ
không về nhà vì chính cha đấy!”

Milton đột nhiên cau mày, Charles cho rằng đó là do giọng nói của anh
ta quá lớn, cho đến khi Milton hỏi, “Con có biết điều gì đó mà ta không biết
không? Con đã gặp nó phải không, Charles?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.