AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 233

chuyển, không chớp mắt. Rõ ràng, ông ta đã bị sốc đến mức không nói nên
lời.

Điều đó cho phép Richard thông báo, “Chúng tôi sắp kết hôn, thưa Cha.
Tôi sẽ không nói rằng ông đã thắng”- anh dừng lại để liếc xuống Julia với
một nụ cười yêu thương - “khi mà tôi là người chiến thắng ở đây.”

Bá tước không biểu lộ cảm giác chiến thắng, nhưng một màu gì đó đang
hằn lên đôi má của ông ta, và đôi mắt xanh băng giá của ông nheo lại trên
con trai của mình. Julia bắt đầu tự hỏi liệu ông ta có nghe được những gì
Richard đã nói hay không, hay liệu ông ta có thể vượt qua việc Richard
không còn ở trên con tàu đến địa ngục nữa hay không - nơi ông ta đã đặt
anh lên.

Trên thực tế, đó là tất cả những gì ông ta có vẻ quan tâm, cuối cùng ông
ta nói: “Làm sao mà mày lại ở đây được?”

“Đó là điều mà cô dâu của tôi đã làm.”

“Cô dâu của mày?”

Đôi mắt của Milton đổ dồn vào Julia như thể lần đầu tiên nhìn thấy cô ở
đó. Ông ta vẫn cau mày khi nói với cô, “Cô đã nói dối ta?”

“Về cái gì? Rằng con trai của ông và tôi đã đồng ý không kết hôn ư?
Không, điều đó hoàn toàn đúng vào thời điểm đó. Khi tôi gặp anh ấy ở
London gần đây và chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau, chúng tôi đã
không nhận ra nhau. Khi chúng tôi nhận ra đối phương là ai, đó là một sự
thức tỉnh khá lỗ mãng gợi lại tất cả thù hận cũ, vì vậy chúng tôi đã chia tay
với những lời nói rất tức giận. Tôi tin chắc rằng anh ấy đã không thay đổi.”

“Tôi cũng nghĩ như vậy về cô ấy,” Richard cười toe toét nói thêm.

“Nhưng khi ông cho tôi biết ông đã gửi anh ấy đi đâu, ông có nhớ đã hỏi
tôi xem tôi có hài lòng không?” Đôi mắt cô nheo lại khi nhìn Milton. “Tôi
đã không, ít nhất là không! Và trước khi tôi trở về nhà, tôi biết mình phải
đưa anh ấy thoát khỏi tình huống kinh hoàng đó. Tôi không thể chịu đựng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.