AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 280

giản là không muốn có cơ hội bị bắt gặp ở đó trên hiên nhà để thảo luận về
nó. Nó sẽ mất khá nhiều lời giải thích.

Cánh cửa cỗ xe ngựa vẫn không ngừng đung đưa, nhưng ngay khi cỗ xe
dừng lại hoàn toàn, một bàn tay nhỏ bé đẩy nó ra và một cậu bé bước
xuống. Một cậu bé đẹp trai rất giống cha mình, nhưng trông khá dè dặt và
bối rối.

Charles nói với con trai mình, “Hãy đến gặp chú của con, Mathew.”

Richard quỳ xuống và chìa tay ra cho cậu bé. Nhưng Mathew ngại
ngùng do dự, liếc nhìn cha mình để được hướng dẫn.

Charles mỉm cười. “Chú ấy là em trai của cha, Mathew. Người em duy
nhất mà cha có.”

Cậu bé cuối cùng cũng nhoẻn miệng hiểu ý và lao về phía trước. Đó là
một khoảnh khắc cảm động đến nỗi, Julia gần như đã phát khóc khi nhìn
thấy vẻ mặt âu yếm trên khuôn mặt Richard khi anh ôm cháu trai mình lần
đầu tiên.

Sau đó, Milton mở cửa trước và với một nụ cười thích thú, chìa tay ra
cho cậu bé. Mathew cười và chạy đến ôm ông nội.

“Ông có nhớ cháu không?” Mathew thốt lên.

“Cháu biết là ta sẽ nhớ mà,” Milton nói, và đưa cậu bé vào trong nhà.

Richard chậm rãi đứng dậy. “Chúa ơi, véo em một cái đi, em có đang
nằm mơ không.”

Charles cười khúc khích bên cạnh anh. “Anh đã cảnh báo với em rằng
ông ấy đang có những hành vi tốt nhất đối với con trai anh. Đối với
Mathew, ông ấy là tất cả những gì mà một người ông nên có”.

Richard liếc nhìn anh trai mình một cách sắc bén. “Ý anh là người cha
mà chúng ta chưa từng có à?”

“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.