AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 7

gian. Cô đã giữ người cuối cùng, Bác sĩ Andrew, vì ông ấy đủ thành thật để
thừa nhận rằng trường hợp của cha cô là duy nhất.

Một lúc sau trong phòng ăn sáng của nhà Millers, Carol đang bưng chiếc
đĩa đầy ắp và giỏ bánh ngọt lớn tới bàn thì cô dừng lại, cuối cùng cô ấy
cũng nhận ra sự thay đổi mới của căn phòng.

“Ôi, lạy Chúa, bạn đã làm điều đó khi nào vậy?” Carol thốt lên, quay lại
và tròn xoe mắt nhìn Julia.

Julia liếc nhìn chiếc hộp được trang trí công phu trên nóc tủ đựng dồ
sành sứ Trung Hoa đã thu hút sự chú ý của Carol. Nó được lót bằng sa tanh
màu xanh lam và viền trang sức, và đằng sau lớp vỏ kính của nó là một con
búp bê đáng yêu. Julia ngồi vào bàn và cố gắng không đỏ mặt.

“Vài tuần trước,” cô trả lời và ra hiệu cho Carol ngồi vào bàn. “Mình
tình cờ gặp một người bạn vừa mở một cửa hàng gần cửa hàng của nhà
mình. Anh ấy làm những chiếc hộp xinh đẹp này để đựng những món đồ
mà mọi người muốn bảo quản và con búp bê đó là thứ mà mình không bao
giờ muốn rơi vỡ vì tuổi già, vì vậy mình đã nhờ làm chiếc hộp đó cho nó.
Mình vẫn chưa quyết định đặt nó ở đâu, vì phòng của mình rất lộn xộn.
Nhưng mình đã quen với việc có nó ở đây.”

“Mình không biết bạn vẫn còn con búp bê cũ mà mình đã tặng bạn đấy,”
Carol ngạc nhiên nói.

“Tất nhiên là mình vẫn giữ nó rồi. Nó vẫn là vật sở hữu quý giá của
mình.”

Đó là sự thật, không phải vì Julia quá coi trọng con búp bê, mà vì cô coi
trọng tình bạn mà nó là biểu tượng. Carol đã không thể rời con búp bê khi
họ gặp nhau lần đầu tiên, nhưng khi cô ấy có một con búp bê mới, thay vì
cất con búp bê cũ lên gác xép, không bao giờ được nhìn thấy nữa, cô ấy
nhớ rằng Julia đã muốn nó và đã ngượng ngùng đề nghị tặng nó cho bạn
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.