AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 95

CHƯƠNG 13

Đ

iều gì đã xảy ra dưới nhà vậy?” Ohr hỏi Richard từ ngưỡng cửa khi Ohr

trở lại phòng. “Gabby và tôi quay lại bàn thì thấy anh và cô gái trẻ đã đi
mất. Gabby vẫn còn ở trong tình trạng cao hứng sau khi nhai tai tôi và nghĩ
rằng hai người có thể đã đi đâu đó riêng tư hơn. Tôi rất biết ơn vì cô ấy chỉ
im lặng mà không nói thêm một lời nào”.

“Xin lỗi về cái tai bị nhai.”

Ohr nhún vai. “Vì tôi đã được giao nhiệm vụ giữ cho cậu tránh xa khỏi
mọi rắc rối, tôi xứng đáng bị như vậy. Tuy nhiên, tôi đã ăn xong bữa trưa,
để cho cậu một chút thời gian trong trường hợp cậu xoay sở để đưa được cô
gái đó lên đây.”

“Nếu anh nghĩ rằng đó là một khả năng, thì anh đã chết vì sai lầm.”

Ohr cuối cùng cũng nhận thấy Richard đang nhét quần áo vào túi du lịch
của mình. “Gabby có thông báo rằng chúng ta sẽ lên đường sớm như vậy
không?”

“Không, nhưng tôi thì có.” Richard không ngước lên khi nói điều đó. Sự
hoảng loạn mà anh đang cảm thấy tương tự như những gì anh đã cảm thấy
9 năm trước khi chờ đợi con tàu của mình rời khỏi nước Anh, sợ tay sai của
cha anh sẽ tìm thấy và kéo anh trở lại Willow Woods, nhà anh ở ngoại ô
Manchester, Lancashire – cũng là địa ngục của anh.

Nỗi sợ hãi của anh đã trở nên rất thực vào đêm hôm đó vì anh biết rằng
cuộc tìm kiếm anh đã bắt đầu. Bây giờ anh chỉ còn một chút thời gian tự
do. Trừ khi cha anh hiện đang ở London, điều này khó xảy ra vì ông ta
hiếm khi đi xa nhà, nếu không thì sẽ mất một hoặc hai ngày để một tin nhắn
đến được với ông ta, tùy thuộc vào phương thức di chuyển của người đưa
tin. Richard không tin Julia sẽ không gửi tin nhắn đó. Nhưng chỉ cần anh
rời khỏi khách sạn này, anh vẫn có thể kiểm soát được tình hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.