AI LÀ CỦA AI - Trang 287

Không ngoài dự liệu, Chu Vệ toàn thắng, lão Lương chỉ biết nắm tay

khâm phục.

“Chơi cờ cháu là cao thủ, nhưng so chiêu thì cháu vẫn chưa chắc bằng

đâu.” Lão Lương vỗ vỗ bả vai Chu Vệ, “Lão Chu công phu một đời, tiếc là
không có người nối nghiệp.” Chu ba đến bây giờ vẫn còn giận con trai về
chuyện không chịu đăng ký vào học viện quân sự, mà lại nhất quyết đi học
cái nghề luật sư chẳng có chút tiền đồ gì kia.

Chu ba hút thuốc không nói gì, còn Chu Vệ cười cười nói: “Cháu không

nối nghiệp được, chẳng phải còn có con cháu sao?”

“Đến lúc đó ai dậy nó? Lại để ông già ấy phải xuất mã sao?” Chu mẹ

trừng mắt liếc.

Chu Vệ thuận miệng nói: “Vợ con dạy không được sao?”

Mọi người ngẩn ngơ, rồi lập tức tỉnh ngộ, Lương Thụ Di lại cực kỳ vui

vẻ, hiếm thấy nha, cây vạn tuế cuối cùng cũng nở hoa rồi sao? Cái đấy gọi
là có công mài sắt có ngày nên kim… Không không không, phải nói là, anh
hùng khó qua ải mỹ nhân, lịch sử chẳng phải từ xưa đến nay vẫn vậy sao,
Chu Vệ chỉ là một người phàm tục làm sao có thể thoát được?

“Nói như vậy, đứa nhỏ sẽ nhất định kế thừa sự nghiệp võ thuật của ba

em.” Cô thẹn thùng mở to mắt nhìn anh liếc một cái.

Chu Vệ lập tức trầm mặc xuống… Anh có nói gì đó khiến cho người ta

hiểu lầm à? Quả thật không có.

“Anh chưa nói đó là em.” Anh không biết trên đời này còn có người nào

có thể tự kỷ như cô nàng này không nữa, anh đã sớm tỏ thái độ là anh và cô
trăm phần trăm không có khả năng, vì sao cô còn khư khư giữ cái ý niệm đó
trong đầu vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.