AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 117

gở một cái em đã thất tình rồi. Em phải đánh chết anh, không
đánh sẽ không vơi bớt mối hận trong lòng!”

Chu Nhất Minh bị tôi đánh cho một trận nên thân, cứ nói cuộc

đời này thật không công bằng. Anh ta có lòng tốt giúp dì Thạch đưa
tôi về nhà, cõng tôi lên tầng bốn, tôi nặng chết đi được, khiến
anh ta mệt bở hơi tai, vậy mà không được một câu cảm ơn còn bị đánh
nữa, thời đại này làm người tốt thật khó.

Tôi cũng biết thế là sai nhưng ai làm tôi thất tình cơ chứ?

Chính là câu nói của anh ta, lại còn bị thất tình nặng nữa.

“Nhưng mà em gái này, anh trai cũng vừa thất tình không lâu

đây! Em và anh đều là những kẻ khổ ải đã từng, em còn trút giận lên
anh nữa à? Thật quá nhẫn tâm!”

Đúng thế, tôi và Chu Nhất Minh đều là những kẻ khổ ải đã

từng. Nhớ ngày trước, tôi có Đới Thời Phi, anh ta có Nhậm Giai, hai
đứa tôi “cùng vui cùng mừng”. Ai ngờ, nhanh chóng biến thành
“cùng buồn cùng khổ”. Đều do vận mệnh chúng tôi không tốt,
đúng là một cặp huynh muội đen đủi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.