AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 140

nữa, sợ mình lại hiểu lầm. Cậu ta cũng không nói gì nữa, sau đó lái
xe đưa tôi về nhà.

Sau khi về nhà, tôi ngẫm nghĩ những lời cậu ta vừa nói, cảm thấy

có ý tứ gì đó nhưng cũng không dám chắc. Dù sao người ta vẫn chưa
bộc bạch rõ ràng, nghĩ nhiều làm gì cho mệt, nghĩ không đúng lại
khiến người ta cười cho, nói mình đa tình, sao Sở Vân Phi có thể có ý
gì với mình được chứ?

Sở Vân Phi có ý gì với tôi hay không thì tôi không dám khẳng định

nhưng từ đó, cậu ta thường hay gọi cho tôi, hẹn tôi đến ngồi một lát,
ăn cơm hoặc uống trà.

Một nam một nữ đơn thân thường xuyên hẹn hò, nói là tình cảm

bạn bè lâu ngày gặp lại, nhưng khó tránh khỏi vài phần không minh
bạch. Tôi không biết rốt cuộc cậu ta nghĩ thế nào nhưng tôi cảm
thấy rất vui khi ở bên cậu ta, mặc kệ cậu ta nghĩ gì, dù sao tôi cũng
có một anh chàng đẹp trai bên cạnh để giết thời gian. Nếu không,
một cô gái trẻ trung độc thân như tôi sẽ phải trải qua những ngày
tháng nhạt nhẽo, vô vị.

Chuyện tôi và Sở Vân Phi thường xuyên qua lại, Sở Vân Khiết

biết rất rõ. Hôm nay, khi đưa con trai đến lớp, cô ta đã vô cùng
thân mật kéo tôi lại nói chuyện. Cô ta nói sau khi Sở Vân Phi từ
Quảng Đông trở về, không gặp được cô gái nào phù hợp, bố mẹ cô
ta tuổi đã cao, nóng lòng muốn có cháu bế, nhờ vả bạn bè khắp
nơi giới thiệu, cô ta là chị gái cũng phải có trách nhiệm tìm cho em
mình một đối tượng tốt.

“Nhưng xem ra bây giờ chúng tôi không cần phải lo cho nó nữa

rồi. Cô giáo Yên, cô và em trai tôi đang hẹn hò phải không?”

Tôi đâu dám nhận, tôi sợ người ta cười tôi tự mình đa tình. Liên

tục phủ nhận, chỉ nói là bạn cũ khi rỗi rãi thì tụ tập cho vui thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.