AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 141

Buổi sáng trước mặt Sở Vân Khiết tôi vẫn còn phủ nhận, ai ngờ

buổi tối Sở Vân Phi hẹn tôi đi ăn, liền bộc bạch rõ ràng: “Yên Phiên
Phi, dù sao em cũng chưa có bạn trai, anh cũng chưa có bạn gái, hai
chúng ta đều độc thân, hay em làm bạn gái của anh, anh làm bạn
trai của em, chúng ta thử hẹn hò xem sao, có được không?”

Một mảnh thiên thạch từ trên trời rơi xuống cũng không có sức

chấn động mạnh bằng câu nói này. Chàng lớp trưởng ngày trước tôi
từng thầm yêu trộm nhớ đang hỏi tôi có đồng ý hẹn hò với cậu ta
không, miếng thịt kho tàu mà tôi đã từng tha thiết ước ao đang ở
trước miệng tôi rồi!

Ngốc nghếch nhìn Sở Vân Phi, tôi vừa kinh ngạc vừa vui mừng,

một lúc lâu chỉ biết cười ngốc nghếch, không thốt được lời nào.
Cậu ta cười càng thêm quyến rũ. “Con gái im lặng là đồng ý, vậy
anh coi như là em chấp nhận rồi nhé!”

Mặt tôi đỏ ửng, tim đập thình thịch, cười bẽn lẽn, cứ như thế

ngầm thừa nhận. Mặc dù lý trí cũng có chút kháng cự nhưng không
cưỡng lại được con tim đang mạnh mẽ lên tiếng: “Em bằng lòng.”

“Em bằng lòng”, đây quả là ba từ không tuân thủ theo lý lẽ thông

thường nhất trên thế gian này. Bất luận trong mắt người ngoài
cuộc, sự lựa chọn đó có lạ lùng, kỳ quái bao nhiêu cũng không ngăn
nổi người trong cuộc khăng khăng làm theo ý mình, sẵn sàng nói câu:
“Em bằng lòng.”

Chuyện tôi đồng ý cùng Sở Vân Phi hẹn hò, tôi giấu mọi người,

dù là gia đình hay bạn bè.

Bởi vì năm đó Sở Vân Phi quá nổi tiếng, lại không phải là tiếng

tốt nên tôi không biết phải nói sao, bọn họ mà biết thì chắc
chắn sẽ phản đối kịch liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.