AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 15

riêng, đứng trước tấm gương lớn, nghiêng trái rồi lại nghiêng phải,
không thể không thừa nhận, tôi nên ăn ít thịt đi một chút, nếu
không lại phát phì thêm mất. Sao tôi lại dễ béo như thế chứ? Cơ bản
là do hồi bé chế độ ăn uống không hợp lý.

Từ nhỏ tôi đã rất béo. Hồi đó tôi đã có biệt danh là “Bé bự”. Ai

cũng có thể béo, chỉ cần bạn ăn nhiều.

Ngày ấy tôi ăn rất tốt. Bắt đầu từ hồi hơn một tuổi, bất kể

cái gì đôi bàn tay bé nhỏ của tôi có thể với được cũng đều cho vào
miệng cả, tóm được cái gì là ăn cái ấy. Có lần tôi nuốt nhầm phải
ba viên bi thủy tinh màu sắc sặc sỡ vì cứ tưởng là viên đường. Sau khi
phát hiện ra, bố mẹ tôi vội vội vàng vàng bế tôi vào bệnh viện. Bác
sĩ nói vấn đề này cũng không đáng ngại lắm, chỉ cần không phải
là vật sắc nhọn thì đa phần sau khi nuốt phải, nó sẽ tự động thải ra
theo đường đại tiện, bảo bố mẹ đưa tôi về nhà và lưu ý khi tôi đi vệ
sinh. Báo hại bố mẹ tôi hai ngày liền hôm nào cũng phải cẩn thận
kiểm tra cái thứ không mấy thơm tho đó, cho đến khi nhìn thấy
mấy viên bi mới thở phào nhẹ nhõm.

Lớn thêm chút nữa, tôi bắt đầu phân biệt được cái gì ăn được,

cái gì không. Còn nhớ có lần mẹ tôi mua một túi đào về, treo sau
cánh cửa rồi nói dối tôi trong túi là con rắn, dặn đi dặn lại không
được đụng vào, cẩn thận không nó cắn.

Thật sự bà đã đánh giá quá thấp trí thông minh của tôi. Sau khi

bà đi khỏi, tôi chăm chú nhìn cái túi một hồi rồi đoán nhất định
không phải là con rắn. Bởi vì rắn thì phải động đậy, còn chiếc túi
từ đầu đến cuối không thấy động tĩnh gì. Cuối cùng, tôi lấy
hết can đảm kéo chiếc ghế lại gần rồi trèo lên thám thính tình
hình. Khi nhìn thấy trong túi đích thực là những quả đào chín mọng
tươi ngon, tôi vui sướng như mở cờ trong bụng. Không chần chừ gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.