AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 188

Phùng Trí Dũng đã thất bại trong lần đầu tiên ra mắt bố tôi.

Ngày hôm đó, Chu Nhất Minh đưa Đinh Man về ra mắt bố mẹ,
cũng bị mẹ anh ta quở trách rất nhiều.

Giống như bố tôi, bà Chu không vừa mắt với Đinh Man. Khi

nhìn trên ti vi, bà thấy cô gái này cũng được nhưng giờ đưa về nhà,
vừa nhìn đã lầm bầm chán ngán. Bà chê cô ta ăn mặc, trang điểm
quá lộng lẫy, nói năng thì ỏn à ỏn ẻn, người như vậy không thích hợp
lấy làm vợ lắm, nhìn thế nào cũng không thuận mắt.

Đã không thích, vẻ mặt bà Chu không có lấy một nét cười, tiếp

cô ta không lạnh nhạt cũng chẳng nhiệt tình. Đinh Man không biết
là đã nhận ra hay vì có chuyện gì khác mà mặt mũi cũng chẳng tươi
tỉnh gì, ngồi chưa được mười lăm phút đã viện cớ xin phép ra về.
Mà nói đi là đi, vội vội vàng vàng chào một câu rồi tiến thẳng ra
cửa, xỏ giày đi mất.

Chu Nhất Minh cũng vội vàng thay giày định đuổi theo thì bị mẹ

ngăn lại: “Con quay lại, đuổi theo cái gì mà đuổi theo! Mẹ nói cho con
biết, những cô gái như thế này không nên theo đuổi làm gì, con
không thể sống chung cả đời với nó được đâu.”

Chu Nhất Minh cố nén giận. “Mẹ của con ơi, rốt cuộc thì mẹ

muốn một người như thế nào? Con không tìm được bạn gái thì mẹ
có ý kiến, tìm được bạn gái rồi, mẹ cũng có ý kiến. Mẹ tha cho con
có được không?”

“Kể cả con không tìm được bạn gái cũng không nên yêu người như

thế, mẹ dám khẳng định con bé đó ngoài việc biết tiêu tiền ra thì
sẽ chẳng làm được việc gì ra hồn.”

“Mẹ, rốt cuộc bây giờ là con chọn đối tượng hay mẹ chọn đây hả?

Mẹ vừa ý hay con vừa ý quan trọng hơn? Mẹ có thể không độc đoán
như thế nữa được không? Đinh Man chẳng có thói xấu gì khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.