AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 187

Nhưng ăn cơm xong, Phùng Trí Dũng xin phép ra về, bố tôi lại tỏ ra
không thích anh ta.

Tôi ngạc nhiên hỏi: “Bố, bố thấy anh ấy không được ở chỗ

nào?”

Bố tôi nói lúc đầu ông cũng có thiện cảm với anh chàng này

nhưng khi ngồi ăn cơm thì có một chi tiết làm ông không hài lòng,
đó là Phùng Trí Dũng chỉ chăm chăm gắp những món ăn ngon.

Sau khi đặt bát thịt gà hầm lên bàn, tôi gắp cho bố một cái đùi,

cái còn lại gắp cho Phùng Trí Dũng. Anh ta đã không ngại ngùng từ
chối, lại còn cầm ngay lấy, gặm sạch sẽ. Lúc ăn cá hấp cũng thế,
anh ta gắp miếng giữa ngon nhất, không gắp cho tôi miếng nào.

Bình thường tôi không mấy để ý đến những chi tiết này, hơn

nữa thấy nó cũng chẳng có gì to tát. Tôi không phải là trẻ con,
muốn ăn gì thì tự gắp.

Bố tôi lại hay chú trọng đến những chi tiết nhỏ nhặt, ông nói

những tiểu tiết có thể phản ánh chân thực nhất tính cách của một
con người. Về điểm này, ông cảm thấy Phùng Trí Dũng là một
người khá ích kỷ, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bản thân, khó có thể hy
sinh vì người khác.

Tôi không nghĩ như vậy. “Bố, bố nói như vậy có phải phiến diện

quá không? Đừng có một gậy là đánh chết người ta thế!”

“Phiên Phi, con tin hay không là tùy con. Dù sao bố cũng nói

trước rồi. Đương nhiên nếu con vẫn nhất quyết muốn tiếp tục
hẹn hò với cậu ta thì bố cũng không có cách nào phản đối nhưng
tốt nhất hãy để ý quan sát cậu ta một thời gian đã.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.