AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 213

tình. Hỏi những cô gái trong sáng hồn nhiên như lứa tuổi của tôi
không ước ao sao được?

Mong ước đó vốn chôn giấu trong sâu thẳm trái tim tôi, nhưng

vào kỳ nghỉ đông năm lớp mười, chúng tôi tổ chức một buổi liên hoan
và chơi trò nói thật. Khi đó, tôi đã uống hơi nhiều, bị mọi người hỏi
trong tương lai tôi muốn lấy một người như thế nào, tôi liền đập
bàn xô ghế, hãnh diện nói trong hơi men: “Tớ... tớ muốn lấy một
vị tổng giám đốc, anh ấy cao to, đẹp trai, phóng khoáng, giàu có lại
rất chung tình như trong tiểu thuyết ấy.”

Kết quả không cần phải nói, tự nhiên tôi trở thành trò cười cho

mọi người, bị mọi người trêu mãi không thôi.

Chu Nhất Minh tuy học ở lớp bên cạnh nhưng cũng nghe nói

đến “lời tuyên bố hùng hồn” của tôi, hễ nhìn thấy tôi là lại nhe
răng cười toe toét. “Bé bự ơi, nghe nói tương lai em muốn lấy một
anh chàng tổng giám đốc. Có điều tổng giám đốc ở Trung Quốc ít
lắm, không nhiều như ở Đài Loan đâu, anh đề nghị em suy nghĩ
lại, hạ thấp yêu cầu xuống một chút, lấy quản đốc là được rồi.
Số lượng quản đốc bây giờ nhiều hơn tổng giám đốc, khả năng
đạt được mục tiêu cũng cao hơn, em thấy có phải không?”

Tôi dở khóc dở cười, tổng giám đốc và quản đốc thì khác nhau là

mấy, đều là lãnh đạo cả. Có điều trong tiểu thuyết không bao giờ
như thế, nhân vật nữ chính ai lại đi yêu quản đốc, như vậy tiểu
thuyết lãng mạn còn gì là tiểu thuyết lãng mạn nữa!

Anh ta còn lảm nhảm mãi không thôi: “Gần nhà máy quân đội

của bố mẹ chúng ta có không ít các công xưởng nhỏ như xưởng dệt,
xưởng làm giấy, xưởng in ấn, xưởng sản xuất máy móc và thiết
bị... Em không có việc gì thì thong dong đi bộ ra đấy, nhất định sẽ
gặp được một vị quản đốc. Có điều, có phải là người cao to, đẹp trai,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.