AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 217

ấy sẽ rất đau lòng. Tôi muốn khiến cho mẹ tôi đau khổ một chút,
ai bảo bà suốt ngày đánh tôi.

Tôi có học được một số cách tự sát trên ti vi. Nào là nhảy xuống

sông, treo cổ, uống thuốc độc hay cắt cổ tay... Cắt cổ tay là cách
thức làm tôi ấn tượng nhất, chỉ cần lấy dao cứa vào cổ tay là
chết ngay, tôi thấy rất kỳ diệu. Còn nhỏ không hiểu đó là do mạch
máu bị đứt, máu chảy quá nhiều dẫn đến tử vong, tôi nghĩ dưới cổ
tay ẩn giấu một động lực sinh mệnh nào đó.

Tôi quyết định cắt cổ tay tự sát nên lấy trộm một con dao lam

của bố. Con dao đó mỏng như tờ giấy, lưỡi sắc lẹm. Hôm công bố
kết quả thi giữa kỳ, tôi giấu con dao vào cặp sách rồi đi đến
trường. Tôi đã nghĩ thông rồi, lát nữa khi mang kết quả thi về nhà,
nếu mẹ tôi nhìn thấy điểm thi rồi đòi lấy roi đánh tôi, tôi sẽ lấy
dao ra cắt cổ tay trước. Dù sao tôi cũng sẽ không cho bà cơ hội đánh
tôi nữa.

Bài kiểm tra toán được trả lại, nhìn thấy con số bốn mươi chín

mà lòng đau như cắt. Trong lòng tôi đã có chuẩn bị, bình tĩnh cất
bài kiểm tra vào trong cặp. Sau khi tan học, Chu Nhất Minh ở lớp
bên cạnh chạy lại hỏi tôi: “Bé bự, điểm thi cao không?”

Tôi bĩu môi lắc đầu, anh ta cũng chau mày thở dài. “Anh thi

cũng không tốt, môn Ngữ văn bị gạch bao nhiêu.”

Chu Nhất Minh và tôi đối lập nhau, tôi học dốt môn Toán còn

anh ta lại dốt môn Văn, chủ yếu là do anh ta viết sai quá nhiều.
Khi anh ta viết từ mới, thường không thiếu bộ thì cũng thiếu nét.

Thành tích học tập của chúng tôi đều không phải là lý tưởng,

điều đó đã khiến trái tim non nớt của hai đứa đầy rẫy những ưu tư.
Sau giờ học, Chu Nhất Minh đi cùng tôi về nhà, mặt mày ủ ê, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.