AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 24

vào trường tiểu học, bạn bè có trêu chọc thế nào tôi cũng không dám
nói gì, chỉ ngậm ngùi mặc cho người ta bắt nạt.

Về sau có lần tôi bị một nam sinh trong lớp trêu đến mức lòng

tự trọng bị tổn thương, không thể chịu được nữa. Tôi muốn quyết
đấu “một trận sống còn” với cậu ta nhưng sợ một mình không đấu
lại được, liền nghĩ ngay đến Chu Nhất Minh, người đã từng cùng
tôi “kề vai sát cánh chiến đấu” nơi đồng ruộng mênh mông, tôi
chạy ngay sang lớp bên cạnh cầu cứu anh ta “chi viện tác chiến”.

Chu Nhất Minh đồng ý hỗ trợ ngay. Anh ta đi cùng tôi về lớp

học, chỉ về phía cậu bạn đã chế giễu tôi, nói: “Em cứ xông lên, đừng
sợ không đánh lại được nó, cứ đè bẹp nó cho anh!”

Được anh ta “xúi giục”, tôi tràn đầy khí thế xông lên, thoáng cái

đã vật cậu ta ngã bổ nhào xuống đất rồi đánh cho một trận no đòn,
những nắm đấm vung tới tấp. Tên nam sinh đó bình thường cũng
xưng hùng xưng bá lắm, lần đó bị tôi đánh, la khóc inh ỏi.

Chu Nhất Minh căn bản không giúp gì, chỉ đứng một bên vỗ tay

cổ vũ: “Đánh hay lắm, đánh quá đỉnh, đánh đến mức con chó con
phải kêu gâu gâu.”

Trong trận ẩu đả đó tôi đã giành “thế áp đảo” và thắng lợi hoàn

toàn. Mặc dù cậu bạn đó khóc sướt mướt chạy đi mách thầy, làm
kinh động đến các bậc phụ huynh, sau khi về nhà, tôi bị mẹ phạt
quỳ xuống tấm ván giặt quần áo nhưng cuộc ẩu đả đã giúp uy thế
của tôi trong lớp học tăng cao, không ai dám chế nhạo tôi béo ị nữa,
bằng không tôi mà tức lên thì bọn họ chỉ có nước đi đời nhà ma. Cân
nặng của tôi là khuyết điểm nhưng đồng thời cũng là ưu thế,
không tin thì cứ đến mà xem, xem tôi vật cậu ta ngã rồi cưỡi lên
đấm đá thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.