AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 251

đạp xe đến chỗ này chơi, buổi tối ngắm sao cũng rất tuyệt, sao
nhìn rất rõ và sáng. Bọn mình ngắm cảnh hoàng hôn trước, sau đó
anh sẽ đưa em đến quán Nồi đất gần đây ăn cơm, ăn xong lại
quay về đây ngắm sao. Thấy thế nào?”

Nghe có vẻ không tồi, tôi đương nhiên không phản đối. Kế

hoạch thì hay đấy nhưng làm sao có thể thực hiện được! Ngắm cảnh
hoàng hôn xong, tôi và Chu Nhất Minh chuẩn bị quay ra xe thì anh
ta tìm mãi không thấy chìa khóa đâu. Sau khi lục lọi khắp túi
quần, túi áo không thấy, anh ta mới vỗ một cái rõ mạnh vào đầu,
nói: “Thôi chết, chìa khóa để ở trong xe mất rồi.”

Tôi nghe thấy thế suýt ngất. “Cái gì? Sao anh lại bất cẩn

thế?”

Chìa khóa để ở trong xe, người không vào được, càng không có

cách nào lái xe, đành phải gọi điện tìm công ty mở khóa, nhờ bọn họ
nhanh chóng phái người đến giúp. Hai đứa tôi lòng nóng như lửa
đốt, còn người ta lại thong thả, ung dung: “Những người có thể điều
được đều điều đi cả rồi. Hơn nữa bây giờ là giờ ăn cơm, trong một
thời gian ngắn không thể đến kịp. Các bạn kiên nhẫn đợi một chút
nhé, hễ có người là chúng tôi sẽ điều đến ngay.”

Thê thảm quá, vốn định chạy tới đây để tìm cảm giác lãng mạn,

kết quả lại phải chịu khổ thế này! Đợi rồi lại đợi, đợi đến lúc trời
tối đen như mực vẫn không có ai đến giúp chúng tôi mở khóa.

Mùa hè trên núi, trời vừa tối muỗi đã bay ra chi chít, đáng

thương cho kẻ trắng nõn trắng nà như tôi chính là đối tượng mà
chúng thèm nhỏ dãi. Không biết bao nhiêu con muỗi vo ve làm
phiền tôi không yên, tôi nghi là bọn chúng hô hoán anh em, bạn bè
đến làm một bữa liên hoan trên người tôi. Cho dù hai tay không
ngừng khua khoắng, đánh đập, tôi vẫn bị bọn chúng bu lấy, tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.